Sau khi Lục Nhiễu rời khỏi nhà giam, tâm trạng cô cảm thấy rất nặng nề, khó chịu.
Lục Nhiễu trước nay luôn là người tràn đầy năng lượng, nhưng khi ra tới bên ngoài thì đã sửng sốt đến phát ngốc. Bây giờ cô chỉ có suy nghĩ muốn đánh người, cô hoàn toàn không hiểu tại sao Lam Âm lại là loại người này.
Thậm chí không rõ ràng oán hận của Lam Âm đối với cô sâu đến mức nào. Oán hận đến mức tẩu hỏa nhập ma, tình trạng như muốn nổi điên, đã vậy còn muốn đem cô hủy hoại, cô ta thật sự là ma quỷ, cái này thật là ma quỷ, luôn nghĩ ra nhiều biện pháp muốn giết chết cô, đúng là con người tâm địa xấu xa.
Cô bây giờ chỉ muốn tự trách bản thân mình, nếu lúc trước cô không bỏ chạy kêu cứu, nếu như Cận Nam Dữ không xuất hiện kịp thời. Thì bây giờ cô sẽ như thế nào? Nghĩ lại thật là quá kinh khủng, thật sự cô càng nghĩ càng không dám tưởng tượng ra. Cô cảm thấy rùng mình, bây giờ nghĩ lại muốn toát mồ hôi lạnh.
Tâm trạng Lục Nhiễu nặng nề một hồi lâu, trong lòng không thể thoải mái được. Cô rất muốn gặp Cận Nam Dữ, rất muốn được nhìn thấy anh ngay lập tức.
Cô gọi cho Cận Nam Dữ một cuộc điện thoại.
Cận Nam Dữ ở phía bên kia đang chuẩn bị bắt đầu cuộc họp, trong phòng họp lúc đầu rất yên tĩnh, có người ở phía sau nhắc nhở Cận Nam Dữ có điện thoại, anh đang ở trong cuộc họp thì nhận được điện thoại của cô.
Lục Nhiễu nghe thấy giọng nói trầm thấp của Cận Nam Dữ ở bên kia, lòng cô chua xót liền nhịn không được hít mũi một hơi.
Cận Nam Dữ hỏi cô làm sao vậy.
Lục Nhiễu ngẩng đầu nhìn bầu trời xám xịt, tựa như sắp mưa.
Lục Nhiễu dùng giọng mũi, làm nũng nói với anh “Cận Nam Dữ, em đang trại giam nơi Lam Âm bị bắt, em muốn tới gặp cô ấy để hỏi một số việc. Bây giờ thời tiết thật sự không tốt, bầu trời xám xịt, anh có thể tới đón em về hay không? Trời sắp mưa rồi”.
Cận Nam Dữ bên kia dừng lại vài giây, sau đó lập tức đứng dậy rời đi, giọng nói bình tĩnh khiến Lục Nhiễu cảm thấy rất an tâm.
Cận Nam Dữ nói, “Bây giờ anh sẽ đến ngay, đợi anh”.
Lục Nhiễu yên tâm khi nghe anh nói như vậy, từ nãy giờ cô đứng rất mệt, vì vậy nên cô ngồi xổm ở cửa, vẻ mặt buồn bã chờ Cận Nam Dữ, bởi vì đã đợi một lúc lâu, Lục Nhiễu buồn chán ngồi xổm trên mặt đất vẽ hình xoắn ốc, ngón tay di chuyển trên mặt đất.
Đang lúc nghiện vẽ trên mặt đất, cô nhìn thấy trước mặt mình có một đôi giày da đang đi lại, hiện ra trước mắt, cô ngẩng đầu nhìn chính là Cận Nam Dữ.
Khuôn mặt giống như mệt mỏi tới tìm cô.
Lục Nhiễu nhìn Cận Nam Dữ, với vẻ mặt mơ màng, đột nhiên nhớ đến năm đó cô tốt nghiệp, Cận Nam Dữ cũng từng có biểu cảm như vậy, nhưng khi đó anh có sức sống hơn rất nhiều.
Nghĩ đến anh lúc trước, Lục Nhiễu phụt cười ra tiếng.
Sau khi học xong 4 năm Đại học cô tốt nghiệp, Lục Nhiễu như muốn hói cả đầu, bởi vì những người bạn xung quanh đều bận rộn tìm việc và thuê nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chính Là Thích Anh
Romance- Thể loại: CaoH, 21+, 1v1, Song khiết, Gương Vỡ Lại Lành, Kết HE. -Tác giả : A Phì A - Edit: Mino Mũm Mĩm - Nội Dung: Lục Nhiễu tự cảm thấy bản thân không phải người tốt, bởi vì cô yêu thầm Cận Nam Dữ là bạn trai của hảo tỷ muội . Sau này khi 2 ngư...