Vào mùa hè năm thứ 2 đại học, đám bạn của bọn họ cùng nhau đi biển. Soobin với Yeonjun cuối cùng cũng giải quyết xong cái hôn ước đó. Tạm thời hai người không muốn nhắc đến, cứ ở cạnh nhau thế này là được rồi, còn chuyện kết hôn là chuyện của tương lai. Không cần phải gấp gáp.
Cái nắng nóng mùa hè, kết hợp với gió biển còn gì hoàn hảo hơn. Soobin với Taesan thì đang nhóm bếp nướng thịt, Yeonjun cùng Jisung đang chuẩn bị nước uống, chỉ có hai tên lười biếng Seonju và Chanwoo rảnh rỗi lại đi gây sự với nhau.
"Chanwoo, đứng lại ngay".
Seonjun đang đuổi theo Chanwoo, gọi lớn. Người được nhắc tên không có ý định đứng lại mà còn giở trò trêu ngươi bằng cách đưa ngón tay hư hỏng về phía người đuổi theo và trả treo bằng giọng đanh đá.
"Tao không ngu".
Người nhận được ngón tay giữa của kẻ trêu ngươi kia tức điên lên và tăng tốc hòng đuổi kịp người kia. Màn rượt đuổi ngoạn mục giữa cái nóng hơn 35 độ được chứng kiến trực tiếp bởi 4 cặp mắt còn lại.
"Hai đứa nó định đuổi bắt nhau đến bao giờ?"
Jisung hỏi Soobin, nhưng hắn lắc đầu bảo không biết. Có trời mới biết hai cái kẻ điên đó khi nào mới dừng lại.
"Bọn nó hẹn hò à?"
Hắn hỏi Taesan, và cậu ta cũng lắc đầu bảo không chắc. Ai mà biết được hai cái đứa trẻ trâu đó có hẹn hò cùng nhau không. Taesan hướng ánh mắt về phía người còn lại là Yeonjun, cậu thân với Seonju hơn, chắc là biết. Nhưng lại chỉ nhận được cái nhún vai bất lực.
"Chắc là vậy".
Yeonjun cũng không biết, nhưng cậu biết nên ngăn hai đứa nó lại trước khi bọn nó kiệt sức ngất ra đó. Nhưng rồi có chuyện còn bất ngờ hơn xảy ra. Seonju bắt được Chanwoo rồi, nó nắm lấy cánh tay mảnh khảnh đó kéo lại. Người nhỏ con hơn không kịp phòng bị, ngã ngược về phía sau và đè lên người Seonju.
Lẽ ra câu chuyện nên dừng lại ở đó, mà không, nó vẫn tiếp diễn với cái nét tính cách hung hăng không giống ai của Seonju.
"Mày có xin lỗi tao không hả?"
Người nhỏ hơn vẫn ngồi trên người nó và cứng đầu cãi, không ai nhường ai.
"Sao tao phải xin lỗi?"
Nhận được nét mặt thách thức của Chanwoo, Seonju liền nổi máu, cậu ta lật người lại và nằm đè lên người kia. Có biết cái tư thế này mờ ám lắm không. Bốn người chứng kiến nghĩ chỉ thiếu bỏng ngô là chỗ này thành rạp chiếu phim rồi.
Và rồi người can ngăn bước ra cản hai con người đang hơn thua nhau như con nít kia lại. Taesan đói, và cậu ta muốn hai đứa kia mau đến bày bàn ghế ra để còn ăn. Vì vậy cậu ta tình nguyện đi hòa giải, bằng cách đá người Seonju sang một bên, giải cứu người nhỏ hơn bên dưới. Cú đá đó không những không giải quyết được vấn đề gì, mà nó còn làm rối tung mọi chuyện lên. Seonju bị đá, thay vì ngã sang bên đúng như dự tính của Taesan thì nó lại ngã úp xuống người Chanwoo. Theo đúng motip của hầu hết các cuốn tiểu thuyết, hai người sẽ có một cái chạm môi nhẹ và rồi đẩy nhau ra la lối kiểu như ai cho cậu hôn tôi rồi người còn lại sẽ trả lời cậu nghĩ tôi muốn hôn cậu chắc?
BẠN ĐANG ĐỌC
[sᴏᴏᴊᴜɴ ᴠᴇʀ] • ᴡʜᴇʀᴇ ᴜ ʀᴜɴ
FanfictionVào một ngày đẹp trời, bỗng dưng phát hiện ra mình có hôn ước với một đứa ất ơ nào đó mà mình còn chẳng nhớ mặt thì sẽ ra sao nhỉ?