Lúc Trình Tinh mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy quanh mũi dường như bao vây bởi như mùi hương gỗ như có như không.
Mùi hương này có chút quen thuộc, nhưng Trình Tinh nhất thời nửa điểm cũng không nhớ ra đã ở đâu ngửi qua.
Con ngươi chớp chớp, từ từ mở mắt ra, nhưng lại đối diện với bản mặt to lớn của Tiểu Cẩu, bị doạ đến mức giật mình, buồn ngủ hoàn toàn bị thức tỉnh.
" May mà cô tỉnh rồi.....này, tới Nhiệt Đảo rồi." Tiểu Cẩu một bên nói, một bên chỉ chỉ bên ngoài cửa sổ.
Trình Tinh quay đầu liếc nhìn, quả nhiên ở chỗ không xa kia chính là Nhiệt Đảo. Tiểu Cẩu lo lắng dừng xe ở trước cửa khách sạn sẽ bị người phát hiện, cho nên cố ý lựa chọn một con đường đối diện khách sạn dừng xe lại.
Trình Tinh đeo lên balo của mình xuống xe, cô quay đầu hướng về phía trong xe vẫy tay : " Cám ơn !" , ánh mắt nhanh chóng liếc nhìn Dung Diệu, hắn ngay cả ánh mắt cũng không mở ra nửa phân.
Cửa xe nhanh chóng đóng lại, xe vèo một tiếng liền chạy đi.
Thật vô tình.
Trình Tinh chặn lại một chiếc taxi, sau khi báo địa chỉ liền đeo lên tai nghe nhắm hai mắt lại tiếp tục ngủ.
Trên xe bảo mẫu, Tiểu Cẩu đã là lần thứ ba muốn nói lại thôi liếc nhìn Dung Diệu.
Dung Diệu đầu cũng không quay lại, mở miệng : " Muốn nói gì liền nói."
" Dung ca, anh có phải hay không quen biết cô gái vừa nãy ?" Tiểu Cẩu dè dặt cẩn trọng, một bên nói một bên chặt chẽ nhìn chằm chằm mặt của Dung Diệu, sợ bỏ qua bất kỳ biểu tình nhỏ nhặt nào trên mặt hắn.
Bất quá thật đáng tiếc, hắn cái gì cũng không nhìn ra.
Dung Diệu liếc hắn, cúi đầu chơi điện thoại, trong miệng tràn đầy không quan tâm đến trả lời một câu : " Không quen."
Tiểu Cẩu bán tín bán nghi, vừa nãy hắn rõ ràng nhìn thấy Dung Diệu hướng cô gái kia sáp gần nhìn khuôn mặt cô ấy, kia ánh mắt vừa nhìn liền biết là có chuyện xưa. Nhưng mà lúc cô gái người ta còn ở đây, hắn lại giả vờ như không chút để ý chẳng có chuyện gì mà nhắm mắt ngủ, nhưng người ta vừa đi, hắn liền để lộ mặt thật nghịch điện thoại.
Bỏ đi, có chuyện xưa so với với có sự cố tốt hơn.
Nhưng mà một giây tiếp theo, Tiểu Cẩu lại trừng to mắt, hắn đã nhìn thấy cái gì ? Dung ca của hắn cư nhiên mở wechat ra, chủ động tìm kiếm người liên lạc nào đó, sau đó mở ra giao diện trò chuyện với đối phương ?
Cụ thể Tiểu Cẩu kỳ thực nhìn không rõ ràng, nhưng hành động này của Dung ca lại làm cho hắn cực kỳ chấn kinh. Rốt cuộc thì wechat của Dung ca trên cơ bản đều là để bài trí, trừ phi có nội dung công việc không thể không xem, bằng không anh ấy cơ hồ đều không cùng người khác gửi wechat. Nếu như có việc, chi bằng gọi điện thoại cho anh ấy còn nhanh hơn.
Dung Diệu hoàn toàn không chú ý đến Tiểu Cẩu bên cạnh khuôn mặt biến hoá đủ màu như tắc kè hoa, hắn nhìn chằm chằm vào khung trò chuyện trên giao diện điện thoại, tính danh của người liên lạc được ghi chú là " Tuyệt không dễ dàng tha thứ cho em", nếu như để người khác nhìn thấy, sợ là quỷ nhiều chuyện có thể làm bùng cháy toàn bộ Hoa Hạ đại địa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cùng Đỉnh Lưu Làm Việc Ở Chương Trình Tống Nghệ Bạo Hồng
RomanceGiới giải trí #showbiz Truyện mình dịch trực tiếp chứ không dùng app chuyển ngữ nên có lẽ sẽ lâu chút nha.