Vài ngày sau đó cuối cùng sư phụ cũng trở về còn dẫn theo khách nhân."Sư phụ người trở về rồi."
"Ừm"
Hàm Nhiên hiếu kì nhìn cô nương gia đứng bên cạnh, "Vị này là?"
Cô nương thật xinh đẹp, mi thanh mày tú, khóe miệng khẽ cười như hoa nở mùa xuân. Thân hình nhỏ nhắn, xiêm y thước tha, nhìn tựa thiên tiên. Đạo sĩ nhìn nàng đến có chút si ngốc. Đây là lần đầu sư phụ dẫn nữ nhân về nhà a.
Huyền Ân không biết từ khi nào đã đến bên cạnh, nhìn thấy một màn ngây ngốc này của đạo sĩ liền trở nên tức giận cực kì, hắn bước đến che trước mặt Hàm Nhiên. Nhìn đến nữ nhân trước mặt mà nhíu mày, sắc mặt càng không tốt.
Nàng nhìn đạo sĩ rồi lại nhìn Huyền Ân, vẻ mặt hết sức ngạc nhiên song hai mắt long lanh cười tươi như hoa. Nhưng thấy không ai chào đón mình vẫn là tự đi vào ngồi bên cạnh sư phụ.
"Người này là ta "cứu được" ở trên đường, sẽ ở lại đây vài hôm. Con đi dọn dẹp một phòng trống cho nàng đi."
"Không cần, ta sẽ ở cùng phòng với A Tuân"
Sư phụ nghe vậy liền lạnh mặt liếc qua, Hàm Nhiên hiểu ý liền co đầu rụt cổ coi như không nghe thấy gì. Sư phụ bị cô nương chọc ghẹo đang biệt nữu rất dễ đánh người.
"Còn không mau đi?"
Hàm Nhiên nhanh tay kéo theo Huyền Ân chạy nhanh, còn ở lại liền thật sự bị đánh mất.
"Muốn đi hay ở tùy ngươi."
Cô nương gia không khỏi ủy khuất thương tâm nhưng đối phương lại không chút nhượng bộ "A Tuân. Tuân Tuân. ..." nàng cằm lấy tay áo nam nhân mà lắc lắc không ngừng làm nũng.
Sư phụ phiền đến đầu cũng sắp to ra, "Ngươi có tin ta liền ném ngươi ra ngoài không?"
Nàng bĩu môi, lòng gào thét 'tên khốn, không thú vị chút nào.'
#vkbp
BẠN ĐANG ĐỌC
Con Rắn Nhỏ Sắp Tu Tiên
HumorĐánh Máy: Vạn Kiếp Bất Phục Thể loại: Đam mỹ, Đoản, H ba mớ. Truyện viết để mở h . thân h . và kết h Mong được ủng hộ