Chương 10: Đầu tư không lời!

2.1K 283 85
                                    

Thời gian bọn họ sinh sống dưới địa phủ fake tưởng chừng như rất lâu nhưng thực chất chỉ tính bằng phút trên trần gian.

Vegas vẫn luôn suy nghĩ về chuyện sau liệu ông Jak có để tâm đến việc Pete sẽ được cứu sống hay là để cho em ấy cứ sống trong bất động như hiện tại ở bệnh viện.

"Nếu ông ta không thương em thì để anh".

Dòng suy nghĩ này không ngừng chạy qua trong tâm trí của anh từ mấy ngày nay. Thực sự không thể tưởng tượng được trước đây Pete làm sao có thể chống chọi với khó khăn để lớn lên như thế.

Anh mở nút thắt của tài liệu ban nãy Nop đưa tới.

Tấm hình gia đình ông Jak được chụp cách đây không lâu. Những gương mặt nghiêm trang cao quý, sự thận trọng của những con người giáo dưỡng ấy luôn mang trong mình bộ dạng giả tạo.

Không nằm ngoài suy nghĩ của anh, Pete vẫn là kẻ bị bỏ lại sau cùng. Trong tất cả những tấm ảnh kỉ niệm cũ kĩ hay mới toanh gần đây đều không có mặt Pete.

Vegas cảm thấy kinh tởm, ba vẫn hay đem đứa con lá ngọc cành vàng của ông Jak ra khen lấy khen để, nào là được gia đình bảo bọc, được nuôi dạy bằng những điều kiện tốt nhất.

Anh đút lại chúng vào trong rồi cầm lên tấm ảnh hiếm hoi duy nhất Pete chụp ở trường mẫu giáo. 

Một thiên thần đáng yêu như thế này từ bé đã phải lăn lộn ngoài xã hội. Trong lúc đó, Vegas vẫn một hai căm ghét cái người mà được phụ huynh sắp xếp này.

Nop đứng một bên quan sát biểu tình lúc lên lúc xuống của Vegas, cảm thấy cậu chủ nhỏ của mình có thể là bị tên Pete tạp hóa kia hớp hồn rồi.

"Cậu chủ đã ngắm rất lâu rồi đó...tôi còn có chuyện muốn báo cáo".

Anh không quá để tâm mấy lời như gió rít bên tai của Nop.

"Pete đâu? Hôm nay không thấy em ấy chạy đông chạy tây đi bán hàng"

Nop dơ người, không dám nói là mình không biết.

"Cậu chủ à, tôi không phải bảo mẫu của Pete".

Ý kiến hay, Vegas chỉ vào Nop.

"Hay mày đi theo trông chừng Pete đi..."

Nhân vật được gọi tên lúc này mới xuất đầu lộ diện. Em nhảy ra từ khung cửa chạy tọt vào bên trong kéo Vegas.

"Silicon thiếu gia, đi xem đá bóng với tôi đi".

Nhắc tới lại tức hộc máu, Nop nghiến răng nghiến lợi một bên đánh cũng không dám đánh, mắng cũng chẳng dám mở miệng, chỉ có thể câm nín khóc trong lòng.

"1000 đô của tôi...hiccc".

Vegas cả ngày ở trong phòng xem tài liệu Nop đưa luôn buồn chán, chỉ cần Pete xuất hiện thì mọi thứ xung quanh liền trở nên vui vẻ hơn.

Thấy Pete nắm bắp tay mình lôi kéo, anh liền giở trò lưu manh kéo eo Pete lại nói.

"Chủ động rủ tôi đi chơi cơ đấy! Muốn dụ người ta cá độ đá banh hay gì?"

Pete không phát hiện bản thân bị Vegas cho ăn đậu hũ nãy giờ cứ liên tục bóp tới bóp lui vòng eo của em. 

Pete chỉ chăm chăm vào việc bị Vegas ụp nồi.

Chúng ta của sau này//VegasPeteNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ