Chương 3: Địa phủ fake

3.5K 393 128
                                    

Cả người Vegas như đơ lại, người trong ngành dịch vụ ai mà chẳng biết ông Jak có hai đời vợ.

Trùng hợp đứa con trai tên Pete Phongsakorn ấy lại là người mà ông ta hứa hẹn sẽ đưa ra đàm phán cho chuyện làm ăn của nhà mình và ông ta.

Lúc đầu hợp đồng là một hôn nhân nam nữ bình thường nhưng trời không chiều lòng ai bao giờ. Vị hôn thê sắp đặt của anh lại mang giới tính nam. Tới đứa con sau của vợ lớn cũng là con trai nốt nhưng thằng bé đó chỉ mới mười tuổi hơn.

Nên việc Pete trở thành vật đem ra giao dịch là chuyện không thể tránh khỏi.

Còn đang muốn viện lý do đá bay cái giao dịch củ chuối bảo thủ này, không ngờ lại gặp vị hôn thê ở tình thế như này.

Pete chán nản ngồi trên nóc tủ đựng dụng cụ y tế trong phòng cấp cứu nhìn bản thân đang cố gắng cùng bác sĩ dành giật sự sống thì vô cùng hồi hộp.

Bị thương nặng như thế chắc chắn sẽ chẳng qua khỏi, Pete lo lắng vò tờ giấy bên cạnh ném tới phía Vegas nãy giờ vẫn đang đứng nhìn ngắm cái xác của Pete.

"Cút về phòng cấp cứu của anh đi, đứng đây làm mẹ gì?"

Vegas căn bản không hề là gì với cục giấy đó. Anh thực ra một khi đã chấp nhận cái gì rồi sẽ bỏ nó ra sau đầu không quan tâm nữa.

Đưa ngón tay chỉ lên giường, Vegas trêu.

"Này Pete, nếu bây giờ tôi kéo giãn hai cái má mochi của cậu đang nằm bất động trên này ra, thì sẽ như nào nhỉ?"

Pete vừa thẹn vừa tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Tôi thấy anh giống như đám mây vậy. Nếu không có anh thì bầu trời rất quang đãng...nên anh biến mẹ nó về phòng cấp cứu của anh đi".

Chỉ sau một giây, sấm chớp bất chợt giật đùng đùng, mưa to không ngớt, âm dương rối loạn.

Vegas thấy Pete có xu hướng bị đổ cả người từ trên nóc tủ ngã xuống thì vội vàng theo phản xạ chạy lại đỡ lấy.

Chạm được rồi? Hai linh hồn chạm được vào nhau rồi sao? Pete đang đặt ra dấu chấm hỏi to đùng thì mặt đất lại bất chợt rung chuyển.

Cửa chính lẫn cửa sổ phòng cấp cứu đột nhiên rung lắc dữ dội, khói xanh mờ ảo phủ trắng cả một vùng.

Vegas vẫn ôm Pete khư khư không buông, nhìn thoáng thấy bên ngoài cửa kính hình như có thứ gì đó. 

Lúc căng mắt nhìn lại, thì thấy hai cái bóng đen đang khua chân, múa tay trên khung cửa.

Pete mặt cắt không còn giọt máu. Đối với Pete mà nói thì thế giới tâm linh luôn là việc mà em từ nhỏ đã sợ hãi. Vegas nhìn ra sự lo lắng đó, đưa tay gạt những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.

"Đừng run, để tôi xem lại, chúng ta bây giờ có khác mẹ gì ma đâu mà sợ".

Nhìn lại chục lần mà cái bóng với hai đôi chân thòng lòng xuống ấy vẫn ở đó.

Dụi mắt một hồi thì thấy hai người đàn ông mặc trang phục rất kỳ quái đứng bên ngoài cửa sổ phòng cấp cứu. 

Một người dáng người cao lớn, trong tay cầm quạt lông, lệnh bài, xích sắt. 

Chúng ta của sau này//VegasPeteNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ