V.

723 79 12
                                    

Tiệc tàn, Jungkook đã chính thức bước lên vị trí tối cao nhất, trở thành người kế nhiệm cuối cùng của lục đại bá tước Isphera. Từ nay cho đến tận khi con trai đầu lòng của Kim Namjoon ra đời, toàn bộ quyền hạn và trách nhiệm điều hành Isphera đều nằm gọn trong tay gã, Park Jimin chính là người đầu tiên mang dòng máu Rispon trở thành hôn phu của đại bá tước thuộc hệ Afori bốn bảy, cũng là vật hiến đầu tiên không phải làm nô lệ khổ sai cho quân đội kháng chiến Isphera.

Tiệc tàn, sáu anh em trai dưới trướng Afori, mỗi người một vẻ mặt trầm ngâm ngồi lặng thinh trong phòng lễ, khách mời đều đã về hết cả, giúp việc cũng đã dọn dẹp lại lâu đài được một vài phút, bây giờ là khoảng thời gian "tâm sự tâm tình" của lục đại bá tước trước khi mặt trời ló dạng sau ngày đầu tiên Jungkook ngồi lên vị trí này.

Hoseok ngồi trên phần ghế lạnh, nheo mắt nhìn Jungkook ngẩn ngơ vì men rượu lâng lâng sót lại khi tàn cuộc, hắn tặc lưỡi.

- Cho anh một lý do đi Jungkook? Vì lí gì mà trước đại lễ em quyết định phong người nhỏ con đó là hôn phu?

Yoongi chép miệng vài ba cái, vặn cổ qua lại chờ đợi câu trả lời, Jungkook khẽ thót mình đảo mắt nhìn các anh, ậm ừ trong họng không dám mở lời. Seokjin lườm nguýt.

- Mở miệng ra đi, đừng có im lặng như vậy, nên nhớ em không còn là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch nữa, em đang là đại bá tước của Isphera hiểu chứ?

Jungkook khiên cưỡng mím chặt môi gật đầu như đã hiểu, đôi mắt long lanh đột nhiên tối sầm rủ chậm xuống, gã cắn môi thở dài, Kim Taehyung chống cằm nhìn quanh phòng với ánh mắt chán chường tẻ nhạt buông lời như muốn góp vui.

- Tên đó nhìn yếu ớt muốn chết. Nhỏ xíu, đã vậy còn cứ khép na khép nép, hầy. Đã thế, còn đến từ cái mỏ khai thác nô lệ đó, nực cười thật.

Sau một cái bĩu môi như khinh miệt, Namjoon ngay lập tức không nhiều lời gạt phắt tay vào thẳng miệng của Taehyung, hắn vì giật mình trừng to mắt nạt nộ người anh lớn, toàn bộ cơ mặt giãn rộng ra, bàn tay che trên miệng biểu lộ một sự bất ngờ đến cùng tận.

- Sao anh đánh em?

Namjoon mắt không dịch chuyển, nhìn xa xăm buông lời nhàn nhạt.

- Người đó dù thế nào cũng là hoàng tử, ăn nói tôn trọng một chút. Rispon hiện giờ, đừng dùng những lời lẽ khinh miệt đó, anh có thể đẩy em vào ngục, đừng tưởng chỉ một cú như vậy là xong.

Taehyung cục mịch cáu bẳn trừng mắt đập bàn đứng phắt lên, nheo mắt xỏ tay vào túi quần âu xám của mình, ánh mắt cuối cùng cũng chịu thả giãn ra, lảng đi chỗ khác, hắn thở hắt, tiêu điều khó chịu rời đi không nói thêm một lời nào. Hoseok thận trọng kéo tay hắn trở lại, cố gắng ngăn cản cơn tức giận trào lên trong lòng kẻ vừa bị soán ngôi cách đây vài tiếng đồng hồ. Kim Taehyung trừng mắt, gạt phắt tay người anh lớn như một đứa trẻ ranh vô phép tắc, oám ghét bỏ đi giữa sự cáu bực hiện rõ trên nét mặt nhăn nhó của Kim Namjoon.

- Kệ nó, muốn làm gì thì làm. Lúc nào cũng vậy, nóng nảy khó chiều, chẳng hiểu có đúng là họ Kim không nữa.

Yoongi từ phía xa hí mắt thăm dò như chẳng màng tới sự đời, tặc lưỡi sau lời nói của Namjoon vừa bật ra, nực cười cho vị thế của những kẻ họ Kim trong đế chế này. Nhưng Min Yoongi không muốn nhiều lời với Namjoon, hắn cho rằng việc chăm chăm làm khó dễ Jeon Jungkook sẽ thú vị hơn nhiều.

[kookmin]: so this is love?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ