33.

2.9K 354 60
                                    

Từ tối hôm hắn biến mất, người đầu tiên lo lắng chắc chắn là Beomgyu. Cậu trước đó vẫn còn biết tin anh trai mình sẽ về nhà vào lúc 8 giờ tối nhưng đến giờ đã là 11 giờ đêm rồi, Beomgyu vẫn chưa thấy anh trai đâu cả.

Cậu sốt ruột không biết nên gọi cho ai, gọi cho Taehyun đến, hai đứa đứng trước cửa lo chung với nhau. Taehyun bảo hay đi lên trường Soobin xem thử nhưng không khả thi vì giờ này bảo vệ làm sao mà cho vào. Bọn chúng chỉ còn một cách là đi tìm Yeonjun nhưng vấn đề là chúng không hề biết số liên lạc của anh...

Hai đứa chở nhau đến trước cổng trường của Soobin, cứ lượn lờ quanh đó, nhiều lần có ý định trèo rào vào bên trong xem sao mà không dám. Thế rồi trời phù hộ chúng, Yeonjun xuất hiện. Anh ở trong bộ quần áo mặc ở nhà, có vẻ là chạy vội chạy vàng đến. 

"Giáo sư Choi!" Ngay khi nhìn thấy Yeonjun, Beomgyu gom hết một hơi vào hét to rồi phi đến chỗ anh.

Yeonjun bị giật mình đứng hình lại, nhíu mày: "Choi Soobin đâu không quản hai cậu đi lang thang thế này à?" Anh bị mất điện thoại chẳng biết để đâu, đến tận tối muộn rồi mới phát hiện ra nên chạy vội tới đây tìm kiếm, ai ngờ lại gặp cảnh em trai và người yêu em trai của Soobin đang có ý định leo tường vào trong.

"Giáo sư... Anh trai em có ở chỗ giáo sư không?" Cậu vừa thở gấp vừa hỏi.

"Hả? Tôi tưởng cậu ta về nhà với cậu mà?" Anh ngơ ngác.

"Gì?" Hai đứa trẻ nhìn nhau, trong nháy mắt chúng bám lấy Yeonjun.

"Giáo sư, em xin thầy, em quỳ xuống luôn cũng được... Thầy giúp bọn em tìm anh Soobin đi, anh ấy đâu rồi em không biết nữa..." Tay Beomgyu run run túm chặt lấy áo anh như thể sợ anh chạy mất.

Yeonjun ngỡ ngàng nghe chúng nói, anh vội vã hỏi: "Soobin biến mất? Từ lúc nào?"

"Em không biết, anh ấy nói 8 giờ về nhà mà giờ em vẫn không thấy đâu cả..." 

"Bình tĩnh... Bây giờ thế này đi, hai cậu về nhà tôi trước, nghỉ ngơi một chút, tôi đi tìm. Đi xe đến đúng không? Đưa Kakao tôi gửi địa chỉ cho, về đó cho ấm người đã." 

Beomgyu với Yeonjun add Kakao, anh gửi chúng địa chỉ nhà mình, đưa luôn cả chìa khóa, nói chúng về. Sau đó anh leo lên xe đi tìm hắn.

Lái xe dọc con đường trở về nhà Soobin, anh cố gắng đi thật chậm để nhìn xem hắn đâu. Yeonjun cũng vào cả những chỗ Soobin làm thêm mà anh biết để hỏi nhưng kết quả họ đều nói Soobin không có đến đây.

Vào cái thời gian này thì tên nhóc to xác đấy còn có thể đi đâu cơ chứ, Yeonjun lo lắng đến mức cạy sứt cả móng tay. Anh không tin Soobin sẽ đi lang thang đâu đó đâu, hắn vẫn còn đang hừng hực ý chí làm bài tốt nghiệp cơ mà, thậm chí Yeonjun còn chưa kịp hướng dẫn cho tử tế nữa.

Anh bất an gọi điện cho Soobin không biết bao nhiêu cuộc nhưng không một cuộc điện thoại nào hắn nhấc máy. Yeonjun đã đến đồn cảnh sát báo tìm người rồi vậy mà họ thậm chí còn cho rằng thanh niên trai tráng đi chơi lêu lổng sẽ tự biết được đường mò về. Anh tức giận đến nỗi suýt nữa đánh cảnh sát luôn, may mà vẫn nhớ ra mình không thể ngồi tù lúc này được.

[Soojun] - Răng nanh nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ