70.

3.2K 315 69
                                    

Soobin đoán không sai, anh cực kì tức giận trở về phòng làm việc tìm hắn sau khi dạy xong. Nhưng hắn cũng sai 1 phần rồi, anh chẳng hề tức giận về việc hắn vạ miệng lúc dạy sinh viên và chỉ cực kì tức giận với việc Soobin dạy trước bài của anh mà thôi.

"Choi Soobin! Em dạy trước bài của anh làm gì vậy hả?" Anh khoanh tay chất vấn hắn. 

"Ờm thì... em muốn cho bé đỡ việc á, đỡ nhiều việc là có nhiều thời gian chơi á..." Soobin gượng cười hì hì trả lời, kiếp này coi như bỏ rồi.

Yeonjun ôm đầu thở dài, ngồi xuống sofa, yên lặng nhìn chằm chằm vào hắn một lúc như thể đang suy nghĩ xem bản án dành cho hắn là gì.

"Nghe này, đừng làm vậy một lần nào nữa. Anh không muốn ỷ vào em, hiểu không? Anh nói rất nhiều lần là hiện tại anh không còn gì mà nữa đúng không nào, nên là, Soobin để anh tự lập đi. Nếu như em chứ dung túng anh thế anh sẽ lười biếng mất."

Anh hiểu bản thân mình không phải kiểu người có thể dễ dàng vượt qua sự lười biếng để chăm chỉ. Sau một thời gian ở thế giới ma cà rồng đã có quá nhiều vàng bạc châu báu và hoàn toàn quy đổi được thành tiền ở thế giới con người, Yeonjun đến đây và sống vô lo vô nghĩ, đi làm cũng chỉ vì muốn làm cho giống con người thôi. Còn giờ anh có gì? Có Soobin, ừ, chỉ vậy thôi và hết.

Cho nên Yeonjun luôn lo sợ rằng sự chiều chuộng vô điều kiện của hắn sẽ khiến mình ỷ lại. Đâu ai muốn làm gánh nặng cho người mình yêu.

"Ồ thôi nào, mọi chuyện không tệ đến mức đó đâu tình yêu của em." Hắn đứng dậy và đi lại chỗ của Yeonjun, ngồi xuống cạnh anh, dang tay ôm anh vào lòng.

"Em biết là bé không muốn dựa vào em nhưng bé cũng biết bé quan trọng như thế nào với em mà. Em không muốn nhìn thấy người yêu em làm việc nhiều quá và ảnh hưởng sức khỏe đâu nhé. Giờ bé không còn một mình nữa, bé có em mà. Em giúp bé là chuyện hiển nhiên thôi, còn nếu bé không thích thì em sẽ không làm nữa."

Soobin cúi xuống hôn chóp mũi anh một cái, hắn rất thích hôn lên chỗ này của Yeonjun. Có một lần, sau vô số lần được hắn hôn lên chóp mũi, Yeonjun đem chuyện đi hỏi Soobin: "Sao em cứ hôn lên mũi anh suốt vậy?"

"Bởi vì em cảm thấy bé thật đáng yêu, đáng yêu đến mức em phải nâng niu trân trọng và cảnh giác với tất cả những người xung quanh bé."

Lời nói này của Soobin, anh ghi nhớ thật lâu, nhớ tới lúc hai người chuẩn bị cùng nhau bước vào lễ đường kết hôn liền đem nó đưa vào lời thề nguyện của mình.

Sau 10 năm ở bên nhau, hai người làm đám cưới tại một nhà thờ nhỏ tại thành phố có lịch sử lâu đời Waterford phía Đông Nam của Ireland xinh đẹp. Đám cưới của họ không ồn ào, chỉ mời 5 người cùng với một linh mục chứng giám cho trang khởi đầu mới của chuyện tình này.

Soobin và Yeonjun khoác lên mình bộ vest cưới màu đen lịch lãm. Anh thích thú cầm bó hoa cẩm tú cầu trên tay, chờ đến lúc vào nhà thờ, đi cùng với anh là Wooyoung. Ban đầu Wooyoung không có ý định đóng vai "bố" của Yeonjun để đưa anh vào lễ đường đâu nhưng Yeonjun nài nỉ quá, anh nói cậu nhất định phải đưa mình vào thì mới được.

[Soojun] - Răng nanh nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ