27.

3.6K 378 69
                                    

"Nói đi Choi Soobin, tôi đang cho cậu cơ hội để giải thích đây." Yeonjun ngồi trên bàn làm việc, khoanh tay nhìn Soobin đang đứng trông vẻ mặt rất ăn năn hối lỗi.

"Tại bé cứ bơ em... thế nên em không còn cách nào khác cả, đành phải ngồi vẽ bé cho đỡ nhớ thôi." Hắn phân bua.

Khóe môi anh giật giật, Yeonjun giơ lên tờ giấy mà hắn dùng để vẽ mình, này là vẽ con quỷ satan chứ không phải vẽ anh: "Tôi cho cậu suy nghĩ lại về tờ giấy này đấy. Tôi không thể nào ngậm đắng nuốt cay gọi nó là bức tranh hay bức vẽ được đâu, thật sự đấy Choi Soobin."

"Thì năng khiếu vẽ của em cũng không có được tốt. Răng nanh nhỏ, chẳng phải bé nên suy xét đến việc yêu thương em hơn một chút sao? Thực sự tiết vừa rồi bé bơ em nhiều lắm đấy." Soobin tỏ vẻ tổn thương ủy khuất. Vẻ mặt đó hiện ở trên khuôn mặt của con người cao gần 1m9 đúng là chẳng ăn nhập tí nào.

"..."

Anh muốn nói rồi lại thôi, vẫy tay gọi Soobin lại gần mình. Hắn ngoan ngoãn tiến một bước lên phía trước, khoảng cách giữa hai người đã được thu lại chỉ còn là rất nhỏ. Yeonjun ôm cổ hắn, kéo Soobin sát lại và hôn hắn. 

Soobin thấy mục đích của mình đã đạt được, rất vui vẻ vươn lưỡi trêu chọc Yeonjun. Hắn một tay đỡ lấy gáy anh, một tay chống vào bàn, chẳng qua đây là môi trường sư phạm, không thì Răng nanh nhỏ sẽ bị hắn ăn sạch sành sanh không chừa một tí nào. 

"Cốc cốc cốc..." Tiếng gõ cửa vang lên.

Hai người trong phòng đang quấn quít lấy nhau vội vã tách ra, Yeonjun chưa đến 10 giây đã chỉnh lại quần áo ngay ngắn, anh vuốt vuốt lại đống tóc của Soobin cho tử tế, ngồi về chỗ làm việc của mình: "Vào đi."

Cánh cửa mở ra, rất nhanh, khuôn mặt của anh tối sầm lại, lại là gã, Lee Dongju. 

"Em chào thầy." Soobin nói.

Dongju vào phòng nhìn thấy Soobin thì có chút ghét bỏ nhưng sự ghét bỏ ấy cũng chỉ là thoáng qua, Soobin chưa kịp cảm nhận được gì thì gã đã giấu nhẹm đi.

"Thầy có chuyện tìm tôi? Tốt nhất là nên nói những điều giá trị, nếu không nói được thì đi ra ngoài." Anh thì lại không thích giấu diếm sự thù hằn của mình mà trực tiếp bộc lộ ra luôn, gì chứ riêng với con người này Yeonjun không có nhu cầu muốn giấu.

Lee Dongju nhìn qua Soobin rồi lên tiếng: "Trước tiên chắc lại phải bảo bạn sinh viên này ra khỏi đây đã."

"Không. Thầy có nói chuyện khủng bố hay ma túy hay mấy chuyện phi pháp không? Không thì Choi Soobin ở lại đây cũng chẳng mất mát gì." Yeonjun từ chối ngay, anh ghét nhất là phải ở riêng với gã.

Soobin chẳng nhẽ lại cãi lời Yeonjun? Hắn ngồi yên cực kì an tĩnh, lôi sách vở trong balo ra học bài. Thấy mình không thể đuổi được Soobin đi, Dongju tặc lưỡi bỏ qua. Gã lại chỗ anh và đặt một file tài liệu xuống.

"Đây là kế hoạch hoạt động của tháng tới cho các sinh viên năm tư. Thầy, tôi và một vài giáo sư khác chung tổ để làm kế hoạch."

"Phòng công tác sinh viên sắp xếp sao?"

"Phải."

"Soobin, đưa tôi cái điện thoại đi, trong túi của cậu ấy. Mở ra gọi điện cho Jung Wooyoung." 

[Soojun] - Răng nanh nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ