. immortal is not a gift .

643 49 0
                                    

Katsuki im lặng để Izuku ôm chầm lấy, gã không lưu luyến giây phút này ngược lại,

gã sợ điều này hơn.

Sợ gã sẽ vĩnh viễn không buông em xuống được.

Sợ em sẽ vì gã mà cố chấp.

Gã bình tĩnh gỡ tay em ra, nhìn đôi mắt Izuku long lanh nước, đuôi mắt cùng gò má ửng hồng làm nổi bật lên những đốm tàn nhang. Katsuki vươn tay nhẹ quệt hàng nước mắt lăn dài rồi gã nói.

Em đã đến bên tôi rồi.

Katsuki cười, nụ cười hiếm hoi mà từ lâu gã không còn thể hiện nữa. Chỉ khi Izuku ở trước mặt gã như thế này gã mới đánh thức được niềm hạnh phúc mà đã bị chôn vùi sâu vào hồi ức.

Nhưng em không thể ở lại bên tôi.

Gã lại nói, dứt khoát thu tay về mà quay lưng như thể Katsuki đang trốn chạy. Mà đúng vậy, gã đang trốn chạy. Katsuki đã chạy trốn mười năm, gã quá hèn nhát để đối diện với một Izuku luôn bao dung, độ lượng với một người như gã.

Katsuki sợ lắm.

Sợ một ngày gã sẽ bị em thuyết phục rồi tự tha thứ cho chính mình.

Katsuki lùi vào góc phòng, gã cúi đầu rồi im lặng ngồi lên chiếc giường mà Todoroki đang nằm ngủ. Có lẽ vì ngủ không sâu mà Todoroki nhíu mày một cái tỉnh giấc, dứt khoát đẩy Katsuki trượt ra khỏi giường. Iida đứng dậy nhường chiếc ghế gỗ bên cạnh lò sưởi cho Katsuki còn mình thì ngồi lên giường ôm Todoroki vào lòng dỗ cậu ấy vào giấc ngủ.

Katsuki chỉ dám nhìn ánh lửa bập bùng cháy, gã vẫn cảm nhận rõ ràng ánh mắt Izuku rơi lên người. Bầu không khí ngột ngạt đến khó thở, gã dựa vào lưng ghế dứt khoát mở lời.

Em sống ở bên đó tốt không?

Katsuki chăm chú ánh lửa bập bùng, gã chỉ thích cách ánh sáng vàng ấy cháy mãi chẳng tắt. Nó là ngọn lửa bất diệt do Aima tạo ra, vĩnh viễn cháy dù căn nhà này có hoá đống tàn tro.

Không...

Giọng Izuku bé đến nỗi, Katsuki tưởng chừng như gã đã nghe nhầm. Lần này gã xoay người, nhìn vào con ngươi vương vấn nỗi niềm của Izuku mà kinh ngạc.

Sống tốt? Anh nói làm sao tôi sống tốt được.

Izuku nức nở.

Sau ngày anh rời đi, mọi thứ...

Tất cả mọi thứ xung quanh tôi đảo lộn hết...

Lần này gã chăm chú nhìn em, ánh mắt Izuku nặng trĩu sự chất vấn nhìn về phía Katsuki khiến gã vô tình quay đi tránh né tất cả.

Tôi... thật sự xin lỗi em. Quãng thời gian trước đây tôi đối xử với em quá tồi tệ, tôi ước tôi có thể sửa chữa tất...

Anh đừng nói nữa! Anh thì biết gì!

Izuku hét lên, đôi mày em cau lại ép nước mắt lăn dài trên gò má. Lần này Katsuki kinh ngạc nhìn em, Izuku lớn tiếng như vậy với gã là lần đầu tiên. Cũng đúng mà, gã thì biết gì? Mười năm từ ngày gã đánh mất Izuku vĩnh viễn, những điều xung quanh em diễn ra như thế nào gã có biết đâu.

|| Bakudeku || wallsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ