'anh ơi nghe bài này đi.'
wonwoo từ phòng tắm bước ra thì nhận được tin nhắn từ mingyu, anh không trả lời mà ngồi vào bàn học bài. có nhiều chuyện quan trọng hơn cần phải làm, anh không thể cứ mắc kẹt trong mớ hỗn độn này mãi.
'alo anh wonwoo ơi.'
'anh đang làm gì đó ? anh chưa về nhà sao ?
'em được trả điện thoại rồi nè.'
'anh trả lời em đi mà.'
'alo anh ơi.'
tiếng thông báo từ điện thoại cứ reng lên liên tục khiến wonwoo không tài nào tập trung được.
'cái gì ?'
anh đáp lại một câu cụt ngủn.
'anh sao vậy, giận em à ?'
mingyu gửi kèm một sticker cún nhỏ ngồi khóc.
'đang học bài.'
để lại một câu rồi tắt luôn thông báo, wonwoo chẳng để cho cậu làm phiền mình nữa.
mingyu chờ mãi mà người bên kia không trả lời, dù có spam thêm thật nhiều tin nhắn hay gọi trực tiếp cho anh đều chẳng có hồi âm, không lẽ anh wonwoo đã biết hết mọi chuyện rồi ?
cả buổi tối hôm đó cậu cũng không ngủ được, cứ nằm suy nghĩ mãi về chuyện giữa cậu và anh. mingyu biết rõ tình hình hiện tại đều từ cậu mà ra, và cái cảm giác nhàm chán khi nhìn vào mối quan hệ này cũng từ bản tính gàn dở của mình.
dạo gần đây cậu cố tình né tránh wonwoo, mingyu cho rằng khi mình ít tiếp xúc với anh lại thì cảm giác chán chường này sẽ biến mất và thay vào đó là sự mong mỏi muốn được nhìn thấy anh xuất hiện nhiều hơn. nếu mingyu của tám năm sau biết được suy nghĩ này, cậu ta sẽ lao vào đấm cho mingyu mười bảy tuổi một trận cho tỉnh ra.
'ngày mai ra chơi mình nói chuyện đi.'
khi cậu quyết định tắt đèn đi ngủ thì điện thoại rung lên, mingyu đọc tin nhắn, cậu biết rất rõ wonwoo định nói gì với mình. rồi đột nhiên cậu cảm thấy lo lắng, cảm giác sợ sệt khi sắp sửa vụt mất một thứ gì đó trong tay nó trỗi dậy mạnh mẽ, một lần nữa mingyu không trả lời tin nhắn của anh.
bọn họ cứ như vậy mà không nhìn mặt nhau hơn hai tuần.
"jeon wonwoo, mày với mingyu đã kết thúc rồi hả ?"
vừa trải qua kì thi cuối kì nên jisoo liền rủ bạn mình đi chơi cho khuây khoả, một phần cũng là vì muốn làm cho wonwoo quên đi mấy chuyện buồn mà cái tên thối tha kia gây ra.
"bọn tao đã bắt đầu khi nào đâu mà kết thúc."
anh gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, bình thản như thể đây không phải là câu chuyện của mình.
"haiz, tao sắp không chịu nổi nữa rồi."
hong jisoo dằn ly xuống bàn một tiếng rõ to.
wonwoo nhìn người đối diện, nhướng mày ý bảo có chuyện gì thế.
"seokmin không cho tao kể với mày, nhưng không kể mà cứ giữ bí mật thì tao ăn không ngon ngủ không yên mất."
BẠN ĐANG ĐỌC
safezone - meanie
Fanfictionjeon wonwoo luôn cảm thấy mình không xứng với kim mingyu, chẳng biết là vì bản thân anh đa nghi hay chính mingyu là lí do khiến anh có suy nghĩ đó. gặp gỡ, tìm hiểu nhau ở cái tuổi mười bảy mười tám đơn thuần và đẹp đẽ, ấy vậy mà lại chia xa đến ngầ...