14.

4.1K 311 8
                                    

sau màn ân ân ái ái đó, mingyu cùng wonwoo dùng bữa tối. cả hai kể với nhau rất nhiều điều, từ những chuyện ấu trĩ của ngày bé đến những nông nổi nhất thời của cái tuổi nổi loạn khi xưa. bữa ăn cũng như một dịp để mingyu hiểu anh hơn, mà anh cũng hiểu cậu nhiều hơn.

dùng bữa xong, cả hai dọn dẹp thì cũng đã muộn, mingyu chở anh về nhà. đứng dưới khu chung cư tối đèn, cậu ngắm nhìn anh thật lâu rồi mới đi về, còn không quên nhéo má anh một cái.

về đến nhà mingyu phi thẳng lên phòng ngủ, ban nãy khi lấy mấy cái bánh mà wonwoo tặng bỏ vào lò nướng, cậu nhìn thấy một bức thư nho nhỏ nên lén cất vào túi chờ anh về mình sẽ đọc.

bức thư viết trên giấy kraft được lồng vào trong cái bìa thư nhỏ, có lẽ nội dung cũng chẳng nhiều. bên ngoài wonwoo còn đính một cành hoa trông rất tỉ mỉ.

mingyu cẩn thận mở bức thức ra, bên trong chỉ có vỏn vẹn vài dòng kèm một hình trái tim nhỏ.

em ơi, cảm ơn em vì đã xuất hiện và ở bên anh những lúc anh cần. chúc em không chỉ ngày lễ tình nhân mà những ngày sau này cũng toàn là hạnh phúc.

yêu em rất nhiều.

wonwoo.

cậu cứ ngắm nghía lá thư mãi, đọc đi đọc lại thật nhiều lần rồi tự mỉm cười vì hạnh phúc. nét chữ của anh rất đẹp, từng dòng từng dòng viết ngay ngắn, đến cuối lại tự tay vẽ một trái tim tí hon. mingyu nghĩ từ trước đến giờ anh cứ gọi cậu xưng tôi vậy cũng hợp lí, vì nếu ngay từ đầu mà wonwoo cứ 'em ơi' mãi thế này thì cậu gục ngã mất thôi.

cẩn thận xếp bức thư rồi bỏ vào ví tiền, để lúc nào những lời yêu thương của anh cũng ở cạnh mingyu.

wonwoo mở cửa nhà, nó không khoá, có lẽ bà đã về rồi. gần mười một giờ nên anh nghĩ bà đã ngủ, rón ra rón rén cởi giày rồi bước đi nhẹ nhàng về phía phòng ngủ. ấy thế mà khi vừa chạm lên tay vịn, cửa phòng bà lại mở ra.

"đậu nhỏ về rồi đấy à, hôm nay đi hẹn hò hay sao mà cháu về trễ vậy ?"

bà giả bộ tò mò.

"đâu có đâu bà, cháu đi chơi với bạn ạ."

"bạn nào ? thằng bé tên mingyu đúng không ?"

anh giật mình, bà có giác quan thứ sáu từ khi nào vậy không biết. wonwoo nghĩ mình sẽ chẳng thể bịa ra cái tên nào hợp lí nên đành gật đầu thú tội, rồi anh kể bà nghe về buổi đi chơi ngày hôm nay. đương nhiên đậu nhỏ nhà mình đã lược bớt một số chi tiết rồi mới dám kể.

"hôm nào lại rủ mingyu sang nhà chơi, thằng bé ngoan hết sức."

ngoan chỗ nào đâu bà, toàn kiếm chuyện với cháu thôi.

"dạ, bà ơi trễ rồi bà mau về phòng ngủ đi, cháu cũng tắm rửa rồi đi ngủ ạ. ngày mai lại phải đi học sớm, bà ngủ ngon nha."

wonwoo nói một lèo rồi mở cửa phòng vọt vào trong đấy, đúng thật là có tật thì sẽ giật mình mà, đứng ngoài đấy nói chuyện với bà thêm chút nữa kiểu gì cũng hớ miệng cho mà xem.

nhìn cánh cửa phòng đóng lại, bà đứng đó mỉm cười trìu mến. bày đặt ngại, ban nãy leo lên xe người ta còn ôm rõ chặt cơ mà.

safezone - meanieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ