cuộc sống cứ thế mà chầm chậm trôi qua, mối quan hệ giữa mingyu và wonwoo chỉ đơn giản là dừng lại ở mấy chữ đối tác làm ăn. ngay cả wonwoo cũng bất ngờ về đều này, anh nghĩ rằng cậu sẽ chẳng chịu ngồi yên mà chấp nhận cho mối quan hệ này dần chìm vào quên lãng. nhưng biết đâu được không chừng mingyu đã vứt mối quan hệ tình cảm này đi từ lâu, anh nghĩ.
ngày hôm nay cả cửa hàng nhận được lời mời đến từ công ty đối diện mời bọn họ dự tiệc liên hoan. sau bữa thịt nướng hôm trước, có vẻ như giám đốc kim còn thân với đám nhân viên ở beanie hơn cả ông chủ jeon của bọn họ nữa cơ. vì là một trong những đối tác làm ăn với công ty, mingyu mời đầy đủ nhân viên cùng ông chủ jeon với lý do là càng đông càng vui.
thôi thì cứ tạm tin vào cái lí do quái gỡ này của cậu vậy.
thường ngày beanie sẽ đóng cửa và dọn dẹp vào khoảng tám giờ tối, nhưng hôm nay có tiệc nên cửa hàng đóng sớm hơn bình thường hai tiếng. như vậy cũng vừa vặn để mọi người kịp về nhà sửa soạn cho thật chỉn chu rồi đến địa điểm tổ chức tiệc liên hoan.
mặc dù mingyu đã nói trước rằng đây chỉ là một bữa tiệc đơn giản nhằm tạo cơ hội cho giám đốc mới có thể thân thiết với cấp dưới hơn nên anh cũng không cần phải ăn bận cầu kì gì cả. nhưng dù sao mình cũng là đối tác của người ta cơ mà, phải làm sao cho ra dáng ông chủ jeon mới được.
wonwoo đứng trước tủ đồ một lúc lâu, cuối cùng anh đưa tay lấy chiếc áo sơ mi bằng lụa màu ánh kim nhè nhẹ được mẹ tặng vào sinh nhật năm ngoái, chọn thêm cho mình cái quần đen được ủi sẵn rồi đi thay đồ. anh bỏ áo vào quần, thắt lưng làm lộ rõ vòng eo đáng ghen tị, wonwoo đổi sang gọng kính đen, mái tóc rủ trước trán khiến anh trông dịu dàng hơn ngày thường. nút áo trên cùng không cài vào, sợi dây chuyền như thoắt ẩn thoắt hiện trên làn da trắng ngần của anh.
xịt thêm chút nước hoa mà anh vẫn hay dùng, ngắm nhìn bản thân trong gương đến khi cảm thấy hài lòng mới bắt đầu xuất phát. hôm nay anh tự lại xe đến nơi tổ chức tiệc, biết thế cũng mua chiếc maybach rồi ủi văng chiếc xe của tên đáng ghét kia.
trước đây khi còn học cấp ba, mọi người vẫn truyền tai nhau về chuyện nhà mingyu sở hữu một chuỗi khách sạn lớn ở trung tâm thành phố, thoắt cái mà cậu ta lên làm chủ luôn rồi.
chạy vào khuôn viên của khách sạn, tự động có người bước ra đỗ xe giúp anh. wonwoo không khỏi cảm thán trước sự sang trọng của khách sạn carat này. có vẻ đúng như tên gọi của nó, từng ô kính cửa sổ toàn dùng loại đắt tiền, dưới ánh sáng của đèn mà lung linh hệt mấy viên kim cương đính trên đấy. anh cũng không rõ nơi này bao nhiêu tầng, chỉ cảm thấy thật mỏi cổ khi phải ngẩng đầu lên nhìn toàn bộ.
wonwoo tiến vào đại sảnh, anh thấy mingyu đang đứng đó vẫy tay với anh. chẳng phải áo vest quần âu như mọi hôm, chỉ với chiếc áo cổ lọ cùng màu với quần đen đơn giản, thế nhưng khí chất của mingyu vẫn rất ra dáng người sở hữu ở nơi này. dường như nãy giờ cậu chỉ đợi có mình anh đến, nụ cười trên mặt chẳng thể giấu đi, ánh mắt ôn nhu mà nhìn wonwoo đang đi lại phía mình.
"anh đến rồi, em cứ nghĩ anh sẽ không tới chứ."
wonwoo nhẹ gật đầu chào cậu, ánh mắt hướng vào bên trong.
BẠN ĐANG ĐỌC
safezone - meanie
Fanfictionjeon wonwoo luôn cảm thấy mình không xứng với kim mingyu, chẳng biết là vì bản thân anh đa nghi hay chính mingyu là lí do khiến anh có suy nghĩ đó. gặp gỡ, tìm hiểu nhau ở cái tuổi mười bảy mười tám đơn thuần và đẹp đẽ, ấy vậy mà lại chia xa đến ngầ...