căn hộ ở khu phức hợp mấy năm trước hiện giờ ba mẹ cậu vẫn còn ở đó, mingyu cảm thấy mình lớn rồi nên cậu thích ở riêng hơn. hôm nào quá đuối vì công việc cậu mới sang đấy ăn ké cơm mà thôi. trước khi về hàn khoảng một năm, cậu nhờ ba chọn giúp mình một căn nhà ở gần công ty, sau đó tự mình lựa chọn và sắp xếp nội thất bên trong.
căn nhà mà ba kim chọn nằm trong một khu dân cư đắt đỏ nổi tiếng ở thành phố, từ mặt sinh hoạt cho đến an ninh đều rất ổn áp. có siêu thị, phòng khám tư nhân cùng một vài cơ sở kinh doanh khác.
đỗ xe vào ga ra, mingyu vòng sang ghế phó lái bế wonwoo vào nhà. bảo sao cứ có cảm giác anh gầy đi, đến khi bế người trên tay mới thấy anh nhẹ hơn lúc trước. cậu không có ở đây, chẳng ai rảnh rỗi mà quan tâm đến chuyện ăn uống của anh cả.
mingyu mở khoá bằng vân tay, sau đó dùng lưng đẩy cửa, nhờ vào ánh đèn ở phòng bếp, cậu bế wonwoo lên phòng của mình. người trong lòng đã ngủ mất rồi, ngủ đến say mê, đi cả một quãng đường mà anh chẳng hề cựa quậy gì cả.
sau này phải hạn chế wonwoo say mới được, không khéo bị người ta lừa đi mất lúc nào không hay.
đặt wonwoo lên giường, cậu cởi giày giúp anh rồi đưa tay tháo bớt cúc áo để anh cảm thấy thoải mái hơn. bất chợt bàn tay cậu khựng lại, dường như có vật gì đó sáng lấp lánh đằng sau lớp áo sơ mi.
mingyu cúi người xuống để nhìn rõ hơn, rồi không biết phải diễn tả cảm xúc của mình như thế nào khi nhìn thấy sợi dây chuyền mình tặng anh tám năm trước. sợi dây chuyền được anh giữ gìn rất cẩn thận, nó vẫn sáng bóng hệt như lần đầu cậu đeo cho anh. có lẽ vẫn chẳng có gì thay đổi, có hay chăng chỉ là thân phận hiện tại của bọn họ mà thôi. wonwoo càng như thế này, càng khiến cậu tự trách mình hơn.
trách bản thân mình ngu ngốc khi đưa ra quyết định chia tay anh, trách bản thân mình rời đi mà không nói một lời. trách mình sao quá vô tâm cứ để một mình anh gồng gánh bản thân qua từng ấy năm như vậy.
wonwoo nghĩ gì khi anh vẫn đeo sợi dây chuyền này nhỉ ?
là anh vẫn còn thương nhớ cậu, muốn giữ lại tất thảy những điều liên quan đến cậu chăng ?
hay anh hận cậu đến mức muốn giữ sợi dây chuyền vẹn nguyên trên cổ để mỗi khi nhìn thấy sẽ không quên những chuyện mà cậu đã làm với anh, như nhắc nhở bản thân anh sẽ chẳng bao giờ sa vào những điều này nữa ?
không nghĩ nữa, càng nghĩ chỉ càng rối ren hơn mà thôi, đợi đến khi có cơ hội, chắc chắn mingyu sẽ hỏi rõ những suy tư trong lòng mình.
cậu đi vào phòng tắm tìm khăn mặt lau cho anh, gỡ luôn cả chiếc kính trên mũi xuống, sau đó bật điều hoà rồi kéo chăn lên tránh cho wonwoo bị cảm lạnh. mingyu cứ ngồi đó mà nhìn anh say sưa ngủ, đắn đo không biết có nên ngủ cạnh anh hay không.
dù sao cũng đem người về nhà rồi, nằm ngủ cùng chắc cũng không sao.
mingyu tiến về phía tủ quần áo lấy cho mình một bộ đồ ngủ rồi đi vào phòng tắm, cũng đã trễ lắm rồi, tắm nhanh để còn đi ngủ. xong xuôi, cậu vẫn chần chừ hồi lâu không dám nằm trên giường, sáng mai lúc tỉnh dậy cậu sợ wonwoo sẽ dùng cái đèn ngủ mà đập cậu chết mất.
BẠN ĐANG ĐỌC
safezone - meanie
Fanfictionjeon wonwoo luôn cảm thấy mình không xứng với kim mingyu, chẳng biết là vì bản thân anh đa nghi hay chính mingyu là lí do khiến anh có suy nghĩ đó. gặp gỡ, tìm hiểu nhau ở cái tuổi mười bảy mười tám đơn thuần và đẹp đẽ, ấy vậy mà lại chia xa đến ngầ...