Chương 2 : Sự trở lại

330 14 1
                                    

<<6 năm sau>>

Tại một thành phố nhỏ của bang California, Mỹ. Một quán cơm bình dân nhỏ được trang trí họa tiết vô cùng đơn giản nhưng lại thu hút được rất nhiều khách đến ăn. Qua cánh cửa sổ hướng ra bên ngoài, mùi thơm cùng khói bốc lên từ đồ ăn nghi ngút, khiến ai qua đường cx phải ngoái đầu lại nhìn.

Trong quán ăn xinh xắn và đơn giản ấy, có một câu bé dễ thương nhưng cx ko kém phần hảo soái đang tung tăng bê một rổ rau xanh to đùng chạy loanh quanh khắp quán.

-Gino, đừng chạy lung tung thế nữa ! Coi chừng ngã ra đấy đó !

-Dạ~

-Ây ya ! Gino hiểu chuyện quá đi thôi ! Mới tí tuổi mà đã phụ mẹ nấu nướng rồi đúng là hâm mộ quá đi~

-Ha ha ha ha ! Shinobu này, em cx quá tài năng khi sinh ra một thiên tài tí hon như thế đấy !

-Phải phải ! Ha ha ha ha !

Shinobu mỉm cười. Trong lòng ko khỏi cảm thấy hạnh phúc khi mình có một đứa con đáng yêu như vậy. Sáu năm về trước, cô cứ nghĩ bản thân sẽ vì cú sốc tinh thần đó mà đi tới con đường tự vẫn nhưng may thay vào khoảnh khắc cô chuẩn bị bước chân xuống khoảng ko vô hình, Kanao và Kanae đã kịp thời kéo cô trở về hiện tại. Lúc ấy, cô vẫn còn rất nhớ biểu cảm của Kanae. Chị đã khóc rất nhiều, ôm chặt cô vào lòng và ko ngừng trách móc tại sao cô lại dại dột như thế ! Còn Kanao ? Em đứng thất thần ở đó, đôi mắt xinh đẹp tựa pha lê lăn dài trên má những giọt nước mắt mệt mỏi, bỏ đi sự lạnh lùng và uy nghi vốn có trên gương mặt của mình, em ngả người vào lòng của Tanjiro. Shinobu đã im lặng. Lẩm bẩm tự hỏi tại sao hai người họ lại cứu cô ? Cô dơ bẩn như vậy, cô đáng chết như vậy, tại sao họ lại chọn dang tay tiến đến ôm lấy cô ? Kanao nắm chặt tay ,tức giận tát vào mặt của người chị gái mà cô yêu thương nhất.

Tiếng chát giòn tan vang lên, kéo theo đó là sự kinh ngạc đến ko tưởng của Kanae và Tanjiro. Lặng lẽ nghiến chặt răng mình, ánh mắt hằn học như chất chứa tất cả nỗi niềm.

-CHỊ CÓ BỊ ĐIÊN KO VẬY HẢ SHINOBU ? CHỈ VÌ ANH TA MÀ CHỊ DÁM LIỀU MÌNH VỨT BỎ CẢ MẠNG SỐNG ĐỂ GIEO MÌNH TỪ TRÊN CAO XUỐNG SAO ? RỐT CUỘC TRONG ĐẦU CHỊ ĐANG NGHĨ CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ ? NẾU CHỊ ĐÃ KO NGHĨ CHO BẢN THÂN MÌNH....THÌ HÃY NGHĨ CHO EM VÀ CHỊ KANAE NỮA CHỨ ! CÒN CẢ ĐỨA BÉ TRONG BỤNG NỮA ! CHỊ ĐỊNH ĐỂ CON MÌNH CHX ĐƯỢC SINH RA ĐÃ PHẢI CHẾT Ở CÁI NƠI LẠNH LẼO NÀY SAO ? - Kana

-Hả ? E...em nói gì cơ Kanao...đứa bé...trong bụng ? (ngạc nhiên) - Shi

-Kanao...em đừng có nói linh tinh ! - Kane

-Em ko có nói linh tinh chị Kanae ! Em biết đây là điều sai trái nhưng vì bảo vệ chị Shinobu,em đã lén xét nghiệm và chợt nhận ra rằng...hức...chị Shinobu...đang mang thai trong mình một đứa bé..... - Kana

Shinobu đứng hình. Hai tay vô thức ôm chặt lấy bụng. Cô ngây người. Trong bụng mình...thế mà vẫn còn một sinh linh nữa hay sao ? Một suy nghĩ táo bạo chợt hiện lên. Cô muốn sinh đứa trẻ này...muốn cùng nó rời khỏi Nhật Bản và sống một cuộc đời hạnh phúc.

Nghĩ đến đây, gương mặt xinh đẹp ko khỏi giấu nổi nụ cười rạng rỡ khi hồi tưởng về quá khứ. Nếu ko nhờ có Gino,Kanao và Kanae...có lẽ sớm cô đã chẳng còn đứng đây được nữa rồi. Thấy mẹ mình cứ che miệng cười khúc khích, Gino lanh chanh hỏi cô với vẻ tò mò :

(GiyuuShino) Trở về bên emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ