Chương 14 : Rengoku Kyoujurou

172 6 1
                                    

-Mami ?

-A...Gi...Gino...sao...sao con lại.....

-Chào nhóc !

-A, là chú Giyuu ! Chú tới nhà con làm gì zạ ?

-Chú đến để đưa mẹ con về ! Tại trời cx tối rồi ! Phụ nữ đi đêm về muộn ko tốt !

-Ơ này.....

-Oaaaaa ~ Thật sao ạ ? Chú Giyuu trông thật ga lăng quá đi à ~

-Ừm...phải...quả thực vô cùng ga lăng.....(trầm trầm)

-Hửm ?

VỤT

Một cơn gió mạnh chợt luồn qua khe cửa, theo sau đó là thân ảnh của một cô gái đang lướt qua tựa như bóng đêm.Giyuu chợt giật mình, nhanh chóng đẩy Shinobu về phía Gino, một mình hứng chịu đòn tấn công với áp suất chx từng có.Anh lùi lại, gương mặt điển trai ngày nào giờ đây hiện lên một vết xước khá dài, những giọt máu nhỏ li ti cx theo đó mà rơi xuống.Shinobu há hốc mồm, kinh ngạc nhìn mọi thứ đang diễn ra trước mắt.

Kanao hạ tay xuống,đôi mắt hiện lên ba phần tức giận bảy phần giết người.Cô nhìn chằm chằm vào Tomioka Giyuu, tay xoay xoay nắn khớp để khởi động.

-Chà, xem tên mặt dày nào đang văn vở trước cửa nhà tôi đây ?

-Tsuyuri ? Ha ! Mới mấy năm ko gặp mà cô cx bạo gan ra phết. Ko biết có nên nói là tốt ko nhỉ ?

-Chuyện đó ko là phải vấn đề ! Nghe đây, tôi đã cảnh cáo anh ko chỉ một mà là hai lần về việc tránh xa chị gái của tôi ra rồi ! Nhưng anh vẫn cứ nhất quyết bám dính lấy chị tôi làm gì vậy hử ? Mất đồ rồi giờ lại đến cửa để tìm lại à ? Đây đâu phải cái cửa hàng cầm đồ ?

-Kanao à, em thôi đi !

-Cửa hàng cầm đồ ? Tôi đâu có coi Shinobu là đồ vật mà lại phải làm cái trò xấu hổ ấy đc ? Cô ấy là vợ tôi, và tôi có quyền để đưa cô ấy về !

-Còn tôi là người thân chị ấy ! Cho hay ko...tôi là người quyết định !

-Vậy chắc hẳn cô cx cực nhọc lắm đây ! Đáng tiếc...dù cô có muốn hay ko ? Cô ấy vẫn là phu nhân của Tomioka này !

-Ơ kìa....

Kanao gương mặt tối sầm, ánh mắt lạnh lẽo như hàng ngàn dao găm sắc nhọn. Cô ko nói gì, lập tức phi cước tiến gần Giyuu. Anh lắc đầu, thứ nhỏ mọn đầy bé tẹo này thì có là gì ? Tomioka thuần thục vụt đến, đá mạnh vào bụng của Kanao, đồng thời cx nhận lại một cú đá mạnh vào miệng. Kanao cả người đập mạnh vào tường, đang định tiến đến để tẩn cho tên kia một trận thì bị Tanjiro và Gino kéo vào phòng khóa chốt cửa lại.

Shinobu thở phào, nắm lấy tay Giyuu rồi dẫn anh vào cửa thoát hiểm. Mở cánh cửa màu xám ra,cô ấn anh ngồi xuống bậc thềm, tay bóc chiếc băng cá nhân màu tím đầy thơ mộng trong túi ra, cô dán nhẹ lên mặt Giyuu, chân mày nhíu lại đầy oán trách.

-Thật tình ! Sao anh lại bất cẩn vậy hả ? Bộ anh ko biết là nó sẽ để lại sẹo sao ? Đúng là đồ ngốc mà !

-Em đang lo cho tôi đấy hử ? - Giyuu nắm lấy tay Shinobu, gương mặt hiện lên đầy vẻ hút hồn.

(GiyuuShino) Trở về bên emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ