7. Yêu thương không có lỗi

442 28 0
                                    

Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, má Ba có thể giúp Kỳ Duyên có thể giấu cha chứ không thế giấu được tai mắt của đám gia nhân trong nhà. Chẳng biết ai mồm mép lanh chanh đã kể lại với ông Thạch, nhưng chuyện lỡ rồi, có điều tra ra cũng đâu thay đổi được.

Chỉ tội cho Kỳ Duyên bây giờ. Cha nàng sau khi biết chuyện đã đùng đùng nổi giận, mang nàng ra tra hỏi rồi la mắng suốt một buổi chiều, mặc dù các má với anh chị trong nhà có cản bao nhiêu đều vô ích. Không khí trong nhà chưa bao giờ căng thẳng như lúc này.

Hiện tại nàng đang quỳ gối trước mặt ông Thạch, hai tay cuộn lại đặt trên đùi, mặt không dám ngẩng lên vì sợ, tình cảnh này khiến ai nấy đều xót xa trong lòng. Con gái út trong nhà đã qưỳ suốt từ chiều đến giờ rồi, có khi đầu gối đã sưng lên.

~ Cha hỏi một lần nữa, có chịu lấy chồng hay là không?

Mặt mày ông Thạch hằn lên từng nếp nhăn rõ rệt vì tức giận, ánh mắt nghiêm khắc nhìn đứa con gái mà ông cho là đang làm bẽ mặt cả gia tộc.

- Không thưa cha.

Câu hỏi này đã nghe đến lần thứ mấy rồi không nhớ, nhưng mỗi lần cha hỏi nàng đều chỉ trả lời đúng một câu như vậy.

~ Cứng đầu, bây đâu, lôi cô Út ra đánh 20 hèo cho tao.

Cơn nóng giận đã lên tới tột độ, ông Thạch bây giờ không còn là người cha hiền từ nữa, không nương tình xử dụng hình phạt nặng lên đứa con mình yêu thương.

Nghe lời cay đắng đó, tất cả mọi người trong nhà đều hoảng hồn, không ngờ lại có ngày ông ấy nhẫn tâm đánh Kỳ Duyên. Nàng cũng ngước đầu lên nhìn cha, ánh mắt boàng hoàng, đôi môi run rẩy, hai bàn tay cũng nắm lại thật chặt. Cha đã vô tình như vậy rồi sao?

- Tôi xin ông mà đừng có đánh con, nó còn nhỏ dại.

Đầu tiên là bà Ba vừa run sợ trước chồng vừa lo lắng cho con gái, vội rời khỏi ghế mà quỳ dưới chân chồng van xin.

- Phải rồi đó ông, có gì mình từ từ dạy.

Bà Cả cũng tiếp lời cầu xin, thật tình dù bà không mấy ủng hộ chuyện Kỳ Duyên qua lại với phụ nữ nhưng cũng không nỡ nhìn đứa con này bị đánh.

~ Tha cho con đi mà ông, cái cây đó đánh lên người nó thì còn gì là con gái mình nữa hả.

- Con xin cha, con là anh lớn mà không biết dạy bảo em, cha đánh con đi

- Cha đánh con đi cha, tha cho em đi mà cha.

Rồi bà Hai, cậu Hai và cậu Ba cũng lần lượt quỳ xuống để cầu xin cho Kỳ Duyên. Sau đó mấy đứa nhỏ giúp việc trong nhà cũng lần lượt van nài, cả một nhà ồn ào cả lên.

Ông Thạch nhìn cả nhà đều như muốn chống lại mình, chẳng những không mềm lòng mà ngược lại càng tức giận hơn, ông thở mạnh rồi đập tay xuống bàn. Lớn tiếng quát:

- Im hết đi, các người tránh ra để tôi dạy con, tụi bây lề mề là tao đuổi việc, đem cây roi mây ra mau.

- Thưa ông

Một thằng mang cái cây lên kính cẩn đưa cho ông, môi mím chặt vì run sợ trước đáng vẻ nóng giận của chủ.

- Cha không để tụi nó đánh con, chính tay cha sẽ dạy con, Kỳ Duyên con có biết việc con làm là xấu mặt cả dòng họ không? Rồi cha phải ăn nói sao với má con ở nơi chín suối? Hả Duyên?

Thương nhớ ở ai ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ