Hai năm trước..."Alô alô, xin mở micrô..." Trường Hy gõ tay vào micro: "... À được rồi, tôi nghe thấy tiếng mình rồi." Anh mở đầu hài hước trên sân khấu nhỏ để tập trung sự chú ý của mọi người, khiến ai nấy đều cười ồ lên.
Hôm nay Trường Hy mặc chiếc áo sơmi màu xanh hải quân, tay áo được xoắn lên khoẻ khoắn, kết hợp với quần kaki màu kem, áo được thả gọn gàng ngoài quần. Với vóc dáng cao hơn môt mét bảy, hình thể thì nở nang đầy sức sống của một chàng trai mới lớn, cân đối với chiều cao, nước da sáng làm nổi bật màu áo, trông Trường Hy năng động nhưng không kém phần sang trọng.
"Xin chào mọi người, là những người thân yêu trong gia đình, những người bạn hữu đang có mặt trong buổi tiệc ngày hôm nay." Trường Hy tiếp tục bài tâm tình của mình với giọng trầm ấm trong không khí trang trọng. Lúc này mọi người đều rất tập trung và thể hiện rõ sự hứng khởi trên môi.
"Lời đầu tiên con xin được gửi đến ba mẹ. Cám ơn ba mẹ vì trong ngày này, mười bảy năm trước, ba mẹ đã phải chạy đôn chạy đáo từ rạp phim vào bệnh viện để cho con kịp chào đời một cách êm ái trong vòng tay bác sĩ thay vì cô bán vé xem phim, chỉ vì con gặp ác mộng nên quyết định chui ra sớm hơn dự tính mà không thể đợi ba mẹ xem hết bộ phim dang dở. Cám ơn ba mẹ vì đã không ấm ức về bộ phim đó, mà còn dành cho con những điều tốt nhất ba mẹ có, trong mười bảy năm con sống trong đời. Ba mẹ luôn là những người quan trọng nhất và là niềm tự hào của cuộc đời con." Trường Hy vừa tình cảm vừa dí dỏm trong lời cảm ơn dành cho ông bà Mai Trường Tôn, là bậc sinh thành.
Lúc này ông bà Tôn đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, khi thì rươm rướm nước mắt vì cảm động, khi thì cười thành tiếng vì những câu nói vui của con trai. Mọi người đồng loạt cười rộn ràng với sự hài hước của anh và vẫn dành sự tập trung cho từng lời từng chữ của anh."Tiếp đến tôi muốn dành lời cảm ơn thân ái đến những người bạn hữu có mặt ở đây hôm nay, để chung vui với tôi trong ngày ý nghĩa này. Các bạn có mặt ngay tại đây là những người quen biết tôi theo nhiều hoàn cảnh, nhưng chắc chắn không phải là những người chơi xấu tôi theo nhiều cách, vì thế cảm ơn tình bạn chúng ta đã có với nhau. Mai Trường Hy xin cảm ơn mọi người." Anh kết thúc bài tâm tình với cái cúi đầu chào đầy thành ý.
"Happy Birthday to you
Happy Birthday to you
Happy Birthday to Trường Hy
Happy Birthday to you.
Chúc mừng sinh nhật Trường Hy mười bảy tuổi." Với tiếng mồi hát của vài bạn nam ngồi ở giữa, mọi người đã nhanh chóng bắt nhịp để hoà giọng cùng nhau, cất tiếng hát mừng khi Trường Hy bước xuống.Buổi tiệc được tổ chức ở sân sau trong căn biệt thự rộng một ngàn mét vuông của gia đình Trường Hy thuộc khu biệt thự Thảo Điền. Với kiểu tiệc đứng, mọi người theo sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, cùng nhau bước ra khỏi chỗ ngồi để nhập tiệc một cách nhộn nhịp. Trường Hy ngồi vào bàn của đám bạn chí cốt, học với nhau từ bậc tiểu học, trong đó có cô bé Hà Tuệ Lâm. Từ nhỏ Trường Hy và Tuệ Lâm đã được đưa vào học cùng trường Quốc Tế nổi tiếng của Thành Phố, nên hầu hết bạn của Trường Hy, cô đều quen biết và cũng rất thân với hai người bạn chí cốt của anh là Chí Toàn và Long Vũ. Tuệ Lâm đặc biệt thích chơi với những người bạn là con trai vì từ nhỏ đã theo anh Trường Hy chơi những trò mạnh bạo thành quen, vả lại cô thấy thoải mái khi không phải sợ những tính nết ăn thua, tị nạnh, lẽo mép mà con gái hay có. Thế nên không ai lạ gì với cảnh ba chàng trai, một cô gái chơi bắn súng nước quanh sân. Vì là con gái, lại nhỏ hơn các anh một tuổi nên cô hay được các anh nhường nhịn và quan tâm. Cô cũng hay lém lỉnh lợi dụng giới tính của mình để ngang tàng với các anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Ngôn Tình] Chân Mây Cuối Trời
Romance"Trong cuộc đời của mỗi chàng trai đều có nhiều lần là nam chính ở những cuộc tình, nhưng chỉ khi có thể viết nên một hồi kết viên mãn với người phụ nữ cuối cùng của đời mình thì đó mới được gọi là chân mệnh thiên tử. Trong cuộc đời của mỗi cô gái đ...