Chap 16

3.7K 216 12
                                    

Hình như cậu thực sự bị coi là biến thái.

Giờ chỉ cần ngẩn người nhìn bạn, hoặc dựa gần bạn cười cũng bị mắng biến thái. Cho dù chủ ý của cậu là tốt, nhưng hành động quả thực không cách nào giải thích - Cậu thực sự thực sự thực sự rất sợ làm bạn bị thương, nhưng hôm ấy lại quá kích động, kéo Minseok dằn vặt quá lâu. Minseok khóc khàn giọng bảo cậu đừng làm nữa, vành mắt đỏ hồng, thậm chí bạn còn cắn cậu một cái. Mấy ngày nay cậu nghiêm túc học tập kiến thức về sinh lý hoặc lên mạng đặt mấy đồ linh tinh cũng bị đuổi đánh.

Bạn thở phì phì ngồi một góc sofa xem phim, ở giữa còn chặn một đống gối ôm nói không được qua đây. Nhưng khi cậu thực sự tránh ra xa một chút, Minseok lại gào lên ngồi xuống cho tớ. Hiện tại cậu là một công cụ trừ tà được Minseok đặt cạnh để bạn xem cho hết những bộ phim kinh dị mà dạo này chừa lại.

Bạn mặc một bộ đồ bông ở nhà rộng rãi, tựa như một chú cừu trốn vào hang vì sợ bị cạo lông. Bạn chỉ lộ mỗi đôi mắt khỏi chiếc mũ bị kéo chặt, Minseok xem phim vô cùng nhập tâm, bạn như đang chơi game VR, sợ thì sẽ co rúm người về phía sau cho đến khi cuộn thành một quả cầu tuyết.

Lee Minhyeong không cách nào tham dự vào niềm vui của bạn, cậu ngồi bên cạnh làm nhiệm vụ hàng ngày của Animal Crossing, còn phải để im lặng không thì sẽ quấy rầy cái gọi là bầu không khí của Minseok, rồi lại bị túm lấy đánh một trận. Giờ cậu là một kẻ biến thái đã định tội danh, chỉ có thể dùng sức lao động bù đắp cho sai lầm của mình. Nếu độ hiện diện quá thấp, Minseok sẽ sợ hãi, nếu độ hiện diện quá cao, sẽ lại bị xét xử thêm lần nữa.

Quá gian nan.

Cậu nhìn bạn liên tục nuốt nước bọt, có vẻ là bị dọa. Định đưa cho bạn cốc nước nhưng cũng chỉ dám thò ngón tay cách xa xa từ trên bàn đẩy qua. Minseok giật nảy, hỏi có phải cốc nước di động không.

Lee Minhyeong nói không phải cốc nước di động mà là trái tim tớ rung động - câu thả thính sến sẩm này lại bị quy thành biến thái mắng một trận. Tóm lại là cậu có nói gì làm gì cũng là sai trái, nhưng vẫn liều mình hỏi: "Cậu có cần tớ xem cùng không?"

Minseok im lặng, cậu tiến lại gần ôm bạn vào lòng, dè dặt như đang đối xử với một quả cầu tuyết sắp tan vào ngày xuân: "Có cần không?"

Minseok vẫn im lặng, bạn bị dọa co rúm bởi hình ảnh chiếc đầu máu me be bét trên màn hình, dựa lưng vào lồng ngực cậu, có lẽ thấy cậu vẫn còn có chút tác dụng, cuối cùng tuyên cáo hoãn thi hành án: "Lần sau không được thế nữa."

Lee Minhyeong bật cười: "Còn có lần sau cơ à."

Cậu nhìn thấy Minseok siết chặt nắm đấm, vội vàng hối lỗi: "Rồi rồi rồi -"

Bảo lần sau không được thế nữa.

Cảm giác như bị lừa.

Nó khó mà hiểu được tại sao tên ngốc này lại có lắm suy nghĩ và mấy thứ đồ linh tinh đến vậy.



***********************************************************************

Guria - Chuyện tình SeoulNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ