Sau khi xử lí xong bé chuột "dễ thương" kia, anh tôi từ bếp ra cầm theo một hộp bánh kem nhỏ mà anh Beomgyu nhờ mang ra. Anh tôi vừa kéo ghế lại gần chỗ anh Beomgyu thì anh ấy cũng cất lời:
"Đến đây có việc gì?"
"Thăm đằng ấy còn gì, không nhớ tôi à." Giọng nói không cao không thấp nhưng lại đầy hàm ý trêu trọc của chị Eunji vang lên.
Anh Beomgyu thở dài rồi khẽ mỉm cười:.
"Rồi sao, việc ở nhà ổn cả rồi chứ?"
"Không ổn tôi đã không ở đây."
Cái không khí lúc này dần trở nên lạ lùng, có hai người thì rôm rả nói chuyện, có một người ngồi đần một chỗ bấm điện thoại và có một người ngó nghiêng khắp để đảm bảo người đang xị mặt ra kia không định ra tay đánh phụ nữ.
Để phá tan cái bầu không khí gượng gạo này, tôi chộp thời cơ, cất lời:
"À anh Beomgyu, chị này là...người yêu anh ạ?"
Một khoảng lặng kéo dài giữa không gian yên lắng. Tôi nhìn anh trai, ảnh nhìn anh Beomgyu, anh Beomgyu nhìn chị kia và chị ấy cũng nhìn anh Beomgyu. Rồi không hẹn mà hai người kia cười phá lên, bỏ lại hai gương mặt ngơ ngác với dấu chấm hỏi to đùng in trên mặt.
"Em nghe ai nói vậy cô bé. Sao mà ai đồn ác thế không biết."
"Hả? Tại em thấy hai người nói chuyện với nhau ngọt ngào lắm!"
"Nó" Anh Beomgyu quay qua người bên cạnh mình, ngón trỏ đưa lên hướng về hướng con ngươi đang tập trung vào, đôi lông mày khẽ nhíu lại " Với anh?" Bàn tay kia thu lại hướng về chính gương mặt tuyệt đẹp của anh.
"KHÔNG BAO GIỜ!"
Lại một lần nữa, hai con người 29 tuổi kia nắm bắt tần sóng não của nhau, gần như tương đồng mà hét lớn.
"Hả, thật ạ."
"Taehyun? Em cũng nghĩ thế sao?"
Anh Beomgyu quay phắt người lại, đưa ánh mặt chất vấn dán chặt lên người to lớn từ nãy đến giờ vẫn yên lặng kia. Trong lời nói không giấu nổi sự ngạc nhiên. Rồi nhận lại được cái gật đầu lia lịa của người kia.
Sau cái gật đầu thành thật của tên ngốc kia lại kéo chị Eunji và anh Beomgyu vào một trận cười rôm rả, thậm chí đến cả tôi cũng không nhịn được mà khẽ bật cười.
"Không có, không có chuyện đó đâu cậu cảnh sát ạ. Tôi với cái cậu Beomgyu của mấy người chỉ là đồng nghiệp thôi."
"Đồng nghiệp? Ý chị là sao ạ?"
Tôi ngơ ngác cất tiếng hỏi chị Eunji, và đáp lại là nụ cười tươi xinh xắn của chị ấy. Tai và mặt tôi như bị nhuộm chín, khiến tôi luống cuống vớ đại cốc rượu trước mặt đưa lên giả vờ nhấm nhám.
"Chị là ca sĩ chính của quán. Mấy đứa biết mà, quán bar hay thuê ca sĩ về hát. Nói sao nhỉ...chị giống kiểu ca sĩ kí hợp đồng với công ty chủ quản ấy. Khác cái là chị không có hợp đồng gì, tại nhóc chủ quán kia nài nỉ nên mới nể tình thôi."
"Sinh sau người ta mà suốt ngày gọi người ta là nhóc thế à?"
"Thấp hơn tôi thì đều là nhóc cả."
![](https://img.wattpad.com/cover/334330637-288-k184083.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[TaeGyu] Red wine & rifles
UmorismoChỉ là chuỗi ngày tán tỉnh nhau của cảnh sát Kang Taehyun và anh chàng bartender Choi Beomgyu _______________________ written by Na