Chương 13: Hôn lễ với quỷ

2.2K 131 5
                                    

Khi người đàn ông trẻ tỉnh lại thì phát hiện bản thân đang mặc một bộ tuxedo màu trắng cao cấp tựa như chú rể sắp thành hôn. Bản thân không có cách nào nhúc nhích được vì bị một sợi dây thừng trói quanh người. Cậu bị hai tên hầu nam lôi xềnh xệch trên hành lang tối om, vòng ra phía sau tòa lâu đài rồi dừng bước trước cánh cửa gỗ lớn quen thuộc. Đây là cánh cửa mà cậu đã từng nhìn thấy trong giấc mơ. Lúc này đột nhiên đồng hồ quả lắc treo tường gần đó điểm chuông báo hiệu mười hai giờ đêm.

“Dong... Dong... Dong...”

Tiếng chuông vang thanh từng nhịp từng nhịp chậm rãi vang lên giữa bầu không gian u ám quạnh quẽ khiến con người ta rùng mình. Cánh cửa gỗ tự động bật mở, trước mắt cậu là khung cảnh chân thực đến mức hãi hùng.

Từ khi đặt chân đến tòa lâu đài Hoành Tước cho tới nay Nam Phong vẫn chưa từng bước ra hoa viên phía sau một lần nào. Khu vườn trước mặt cậu hiện tại không hề giống như trong hai giấc mơ trước đó, không có bất kỳ bông hoa khoe sắc nào, cây cối toàn bộ đều nhuốm một màu xanh thẫm u thương. Những chiếc voan màu đen được giăng đầy xung quanh các cành cây, cánh hoa hồng đen rải đầy xuống tấm thảm trải. Ở phía cuối con đường, hầu tước Nguyên Bách Hãn mặc bộ tuxedo màu đen cùng kiểu dáng với cậu, đứng bên cạnh một chiếcbàn đá hình chữ nhật được bày hoa và nến. Mà người đứng phía sau bàn đá đang mỉm cười hướng về phía Nam Phong lại là quản gia của tòa lâu đài Hoành Tước, Châu Thụy. Không chỉ có bà ta mà tất cả những người hầu trong lâu đài đều có mặt ở đây nhưng biểu cảm của họ thực sự không hề giống người.

Nguyên Bách Hãn thực sự đang muốn ép cậu thành hôn cùng hắn, giống như trong mơ vậy. Hắn ta điên rồi!

Giai điệu truyền thống của lễ cưới từ chỗ mấy người hầu đang đánh nhạc cụ vang lên nhưng thanh âm có phần ma quái rùng rợn bất thường. Những người hầu đó và cả quản gia nữa, sắc mặt đều trắng bệch, ánh mắt vô hồn, miệng thì nhe răng cười. Phỏng chừng như đã bị ma nhập.

Mộc Nhân tháo dây trói, đẩy cậu về phía trước, vui vẻ nói – “Phu nhân, mau tới với ngài hầu tước. Hôn lễ sắp bắt đầu rồi.”

Nam Phong đương nhiên còn lâu mới bước tới chỗ hắn, ngay khi cử động được cậu đã quay đầu định bỏ chạy nhưng một màn sương đen với lực đạo khủng khiếp quấn lấy cơ thể cậu, lôi người con trai từ phía cánh cửa gỗ tới chỗ Nguyên Bách Hãn. Trong nháy mắt cậu đã nằm gọn trong vòng tay của hắn.

“Phu nhân, em định chạy đi đâu?”

“Thả ta ra! Đây là ép hôn! Ta không muốn thành hôn với ngươi! – Nam Phong lại giãy giụa nhưng màn sương đen kia tiếp tục quấn lấy cậu làm Nam Phong ngay tức khắc không còn nhúc nhích được nữa.

“Phu nhân, em đừng chống cự vô ích nữa. Đêm nay, thời tiết rất đẹp, rất thích hợp để chúng ta kết hôn.” – Nguyên Bách Hãn xoay người cậu lại sánh vai đứng bên cạnh hắn.

Nam Phong tức giận nghiến răng nói – “Hôn lễ này là sai trái, sẽ không có ai công nhận nó đâu!”

Hôn lễ giữa người và quỷ, còn là hai người nam nhân.

Giáo hội Công giáo tuyệt đối không ban phước cho loại hôn sự này.

Nguyên Bách Hãn nhìn qua cậu, đôi mắt sắc huyết khinh thường – “Chỉ cần ta công nhận nó là được.”

Gió Nam Ở Điện Hoành Tước (Đam Mỹ)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ