9. "Về Bên Nhau"

395 6 2
                                    

Rượu giúp ta giải sầu, nhưng đôi khi lại đem nhiều phiền phức hơn... Đàm có thể đùa giỡn với tình cảm của người khác nhưng lại không cho phép ai đùa giỡn với tình cảm của mình, Đàm có phải đã quá ích kỷ rồi không?

====

SÁNG HÔM SAU...

Đàm khẽ nheo mắt, đầu nhức như búa bổ, Đàm dùng tay xoa xoa đầu mà chưa nhớ ra vì sao lại đau đầu đến thế... Đàm liếc mắt nhìn sang cạnh giường mình thì phát hiện có người con gái nằm cạnh bên, thoáng Đàm nghĩ đến là Vân Linh nhưng Vân Linh không có mái tóc mềm mại và mùi hương hoa anh đào này... Đàm hét lớn...

- Ngươi là ai?

Mễ Mễ nghe tiếng động lớn liền thức giấc, mặt còn say ngủ trông rất đáng yêu, nàng ta dụi mắt nhìn Đàm dưới ánh nắng phản chiếu, nàng không nhìn rõ mặt Đàm nhưng Đàm lại nhìn rất rõ vẻ đáng yêu này, thoáng chút trái tim Đàm loạn nhịp...

- Chủ nhân!
- Sao ngươi dám vào phòng ta? Lại còn không mặc đồ? Cút ngayyyyyyyy...

Mễ Mễ bước xuống giường trên tay còn cầm tấm chăn che chắn cơ thể mình, nàng đi thẳng vào tolet mà chẳng thèm trả lời câu nào, tâm trí nàng tự hiểu những ôn nhu đêm qua những gì đêm qua chỉ là lầm tưởng, từ trên những giọt nước ấm nóng xả thẳng lên thân thể đầy rẫy những vết thương, nàng đau rát nhưng không đau bằng bên trong lồng ngực trái, lẽ nào nàng đã có tình cảm với Đàm,làm sao có thể được chứ, nàng chỉ là món đồ chơi không hơn không kèm, nàng ở đây là vì em gái, chỉ là vì em gái thôi...
- Mễ Mễ mày không được động lòng, đừng biến bản thân thành vật thay thế... *nàng bật khóc nước mắt hoà với nước mà chảy xuống nền gạch*


Đàm bên ngoài ngó ngang ngó dọc, vẫn ôm đầu than nhức, Đàm nhận ra thì ra đây không phải phòng mình, Đàm cố gắng nhớ lại tối đêm qua, Đàm bỗng giật mình tự nhủ

- Cái gì, đêm qua là ta đã chủ động sao?

Nhìn xuống ga giường thấy những vệt đỏ len lỏi sẫm màu, Đàm chợt nhận ra Mễ Mễ vẫn là trinh trắng và tối qua chính Đàm đã phá vỡ sự trinh trắng ấy...
Đàm bật dậy chạy nhanh về phòng, gọi Trần Minh vào hỏi chuyện...
******

PHÒNG ĐÀM!

- Em nói ta biết, tối qua có chuyện gì? Chẳng phải ta uống với Vân Linh ở quán Bar sao?
- Tỷ còn hỏi em sao? Vân Linh đến hầu tỷ, tỷ tỷ còn tát người ra đến bật khóc...
- Ta tát nàng ta? Vì sao?
- Phòng của tỷ có cho thêm tiền cũng chẳng ai dám tò mò...
- Vậy đêm qua tại sao ta lại ở Đàm gia?
- Là em đưa tỷ về, cãi nhau với tỷ rồi em bỏ đi uống rượu, còn chuyện còn lại em không biết gì hết...
- Chết rồi! Tất cả do em hết! Tại sao đem ta về đây?
- Tại em sao? Nhưng chuyện gì?
- Tối qua ta đã...
- Đã cái gì?
- Đã ở phòng Mèo con!
- Mèo con! Là Mễ Mễ sao? Vậy tỷ .... abcxyz với con người ta?
- *gật đầu*
- ơn trời! Em không biết gì hết nha, tỷ tự giải quyết đi... đồ háo sắc! Biến thái!
- Câm ngay cho tỷ....
- Tỷ từ từ ngồi đó mà suy nghĩ nha, em phải giải quyết chuyện ở công ty không rãnh suy nghĩ tiếp tỷ đâu! Tự làm bậy tự giải quyết đi nhá! Tạm biệt...
- Nè.... *đi nhanh vậy sao*

Đàm tự nhủ:
"Dù sao cũng chỉ là tai nạn, chỉ là say quá nên mới xảy ra chuyện đó! Nhưng tại sao phải tìm cớ chứ, cô ta chẳng phải tù nhân của mình sao? Mình có quyền mà vả lại cô ta cũng nói sẽ làm tất cả những gì mình muốn, ừa đúng thế, đừng suy nghĩ nửa"

[Bách Hợp] Em Thoát Được Tôi Sao? (H+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ