MỘT THÁNG SAU...
Vết thương của Đàm nhờ ăn uống tịnh dưỡng đầy đủ nên đã lành hẳn, Đàm có thể tự đi lại được như trước, nơi đầu tiên Đàm đến chính là ngọn núi DIE... Đàm đi từng bước từng bước đến với vị trí mà Mễ Mễ đã rơi xuống, Đàm quỵ xuống ngay đó, Đàm ước rằng thời gian có thể quay lại Đàm sẽ không để Mễ Mễ rơi xuống kia, càng không để bản thân bị thương...
- Mễ Mễ em đang ở đâu? Hãy về bên ta có được không?
- Chị! Đừng như vậy, chị ấy sẽ không muốn nhìn thấy chị gục ngã như vậy đâu, chắc chắn chị ấy sẽ bình an *Tình Tình*
- Em có trách ta không?
- Em lấy lí do gì để trách chị đây? Mọi thứ đều có số phận định liệu, em tin chị gái mình vẫn còn sống, điều chúng ta nên làm là phải sống thật tốt, đợi chờ số phận trao trả chị ấy...
- ...
- Có lẽ sẽ nhanh thôi chị ấy sẽ quay về bên chúng ta...*nhìn xa xăm ngoài biển*
- Ừm mong là em ấy sẽ bình an...18h tối....
Bên kia thành phố M, Mễ Mễ đang ngồi ngoài vườn hoa Hà Gia cảm giác được như có ai đang gọi tên mình, nhưng nhìn xung quanh lại chẳng có ai cả, cảm giác này là tại sao chứ, thời gian ở Hà Gia được chăm sóc rất tốt nên vết thương trên đầu Mễ Mễ cũng thôi không còn đau nhói nữa có điều trí nhớ lại chưa thể hồi phục... Trong suốt 1 tháng qua Hà đã dùng hết chân thành của mình chăm sóc và yêu thương Mễ Mễ, Mễ Mễ cũng cảm giác được sự chân thành đó, trái tim nàng đã thật sự dao động trước Hà...- *ôm từ sau lưng* Sao vậy? Em có gì sao? Sao nhìn em mệt mỏi vậy Tiểu Ngư?
- Không! Chỉ là em cảm giác có ai đó gọi mình nhưng thực chất lại chẳng có ai...
- Chắc do em mệt rồi nên ảo giác thôi, Tiểu Ngư nhắm mắt lại nào...
- Sao thế?
- Thì em cứ nhắm đi, ta có bất ngờ cho em...Hà bịt mắt Mễ Mễ lại, xung quanh đèn đều bị tắt thay vào đó là ánh nến lung linh Hà từ từ bỏ tay xuống...Một âm thanh lớn nổ vang đó là tiếng pháo hoa, cùng lúc xung quanh từ trên cao cho rơi xuống những cánh hoa hồng đỏ thắm, trên trời xuất hiện dòng chữ "Tiểu Ngư chị yêu em, em có đồng ý lấy chị không?" Mễ Mễ như bị ai đó thôi miên vậy, nàng há hốc mồm kinh ngạc, chưa kịp phản ứng thì Hà đã quỳ gối trên tay là chiếc nhẫn kim cương lấp lánh dưới sự lung linh của pháo hoa lòng nàng bỗng ngưng lại, trái tim nàng đập loạn nhịp, trước mắt nàng là Hà người quyền thế bậc nhất thành phố M nhưng lại đang cầu hôn nàng, nàng bối rối nói không nên lời nước mắt rưng rưng ở khoé mắt...
- Tiểu Ngư! Em có đồng ý lấy ta không?
- Em... *nghẹn ngào*
- Cuộc đời này ta nguyện sẽ chăm sóc em, không để em bị tổn thương và sẽ yêu em đến suốt đời này!Mễ Mễ rưng rưng nước mắt trước những gì Hà Vân làm nhưng sâu thẩm trong trái tim nàng dường như vẫn có chút gì đó ngăn cản lại, khiến nàng có chút lưỡng lự nhưng rồi vì sự chân thành kia mà thay đổi...
- Em đồng ý...
- *đeo nhẫn* Cảm ơn em đã đồng ý bên cạnh chị, Tiểu Ngư! Chị yêu em... *ôm*Hà ôm lấy eo của Mễ Mễ, hai người trao cho nhau nụ hôn thật nồng cháy và ướt át, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau không muốn rời, đây là lần đầu tiên Mễ Mễ chủ động đón nhận tình cảm cũng như nụ hôn của Hà sau bao nhiêu thời gian ở bên cạnh, không khỏi khiến Hà rất vui mừng... khung cảnh mới lãng mạn làm sao, tiếng pháo hoa vang vội, trên bầu trời loé sáng lấp lánh, hình ảnh hai người con gái đứng dưới ánh nến hôn nhau một cách hạnh phúc, nụ hôn rất sâu và nồng nàn. Hà đã đợi ngày này lâu lắm rồi,Hà bế Mễ Mễ về phòng của Hà, Hà đặt nàng nhẹ nhàng xuống giường, lần nửa đôi môi Hà tìm đến đôi môi của Mễ Mễ, Hà từ từ tháo từng cúc áo của Mễ Mễ, Mễ Mễ hôm nay sẽ thuộc về Hà chăng?
Hơi thở của Mễ Mễ ngày một gấp gáp hơn, đôi môi vẫn bị Hà khoá lại, đôi tay Hà luồng vào cơ thể của Mễ Mễ sờ soạn khắp nơi trên cơ thể nàng, nàng uốn éo vì sự kích thích kia, Hà nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc áo nhỏ vướng víu xuống, trong phòng với ánh đèn vàng mờ nhạt nhưng cũng đủ để Hà nhìn rõ cơ thể của Mễ Mễ, cơ thể nàng có hương thơm rất dịu nhẹ, Hà rời khỏi đôi môi nàng, lân la liếm nhẹ dọc vành tai xuống cổ, tay thì xoa nhẹ bầu ngực của Mễ Mễ, nàng khẽ rên rỉ nhỏ trong miệng "Áhhhh ưmmmm" Hà nghe giọng rên rỉ kia sao lại quyến rũ đến thế, Hà di chuyển chiếc lưỡi của mình xuống đến bầu ngực nàng, rất nhanh Hà đã ngoạm lấy nó một cách đê mê, chiếc lưỡi nhẹ nhàng khua vào quả nho và đi quanh một lượt rồi hai lượt,hai tay nàng nắm chặt lấy ga giường, hơi thở nàng gấp hơn khuôn ngực nàng nhấp nhô lên xuống vì nhịp tim tăng lên... Tay Hà tiến đến nơi tư mật ấy mà trêu đùa bên ngoài, chiếc quần sịp cũng đã ướt sủng vì cơ thể Mễ Mễ đang bị kích thích dữ dội từ chiếc lưỡi của Hà... Hà đang trong cơn hứng tình bỗng Mễ Mễ lên cơn đau đầu dữ dội, tiếng rên của nàng phát ra không biết là do nàng đang sung sướng hay do nàng đang khó chịu, Hà cứ thế mạnh bạo hơn, trong đầu nàng lúc này tràn ngập hình ảnh của Đàm, Đàm đang chiếm lấy cơ thể nàng, đang mạnh bạo giang chân nàng ra mà không ngừng ra vào mãnh liệt, hình ảnh Đàm hôm nay rõ nét hơn dưới ánh đèn, lúc này Mễ Mễ chẳng hiểu vì sao lại như thế lúc nhìn ra Hà lúc nhìn ra Đàm, đầu nàng bỗng đau nhói, nàng co ro người lại ôm lấy đầu liên tục kêu đau khiến Hà ngưng lại lo lắng tột độ chẳng lẽ do Hà mạnh tay quá...
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách Hợp] Em Thoát Được Tôi Sao? (H+)
Ficción GeneralTên truyện: Em Thoát Được Tôi Sao Tác giả: See Diggory (iamsee93) Thể loại: Bách hợp Số chap: 41 Nội dung sơ lược: NGƯỢC - H+ vui lòng cân nhắc trước khi đọc :)) By iamsee9x Dương Mễ - 24 tuổi là một cô gái con nhà gia giáo,không may ba mẹ mất sớm...