18. "Mễ Mễ Biết Sự Thật"

304 3 0
                                    

Có không giữ mất quạo ghê 😂😂😂

Đàm không ngờ đến Giai Bạch lại bắt Mễ Mễ đi, nhưng suy cho cùng thì bản thân Đàm tự biết người đưa tin là ai, trong lòng Đàm trỗi dậy bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu cảm xúc khác nhau, Đàm tự biết mức độ nghiêm trọng khi một cô gái đẹp sở hữu thân hình đẩy đà quyến rũ và không mưu mô như Mễ Mễ mà lọt vào tay Vương Phong tên háo sắc và bi ổi kia thì số phận Mễ Mễ sẽ đi về đâu? Liệu cô ấy có mệnh hệ gì hay không!

HAI NGÀY SAU

Tiếng bễ vỡ xé tan khung cảnh trầm lặng và yên tĩnh trong thư phòng Đàm, Đàm nét mặt giận dữ vo tròn nắm đấm quát lớn...

- Vẫn chưa tìm ra dấu vết bọn chúng?
- Tỷ bình tĩnh nếu chưa có tin tức nghĩa là Mễ Mễ vẫn an toàn!
- AMinh nói ta nghe thế nào là an toàn? Em tự hiểu Vương Phong là người gì chứ? Nếu hắn động đến cô ấy thì thế nào?
- Em đã từng nói tỷ sẽ phải hối hận! Đừng nói em chưa nhắc tỷ cô ấy là người tốt tỷ lại đối xử với cô ấy ra sao? Bản thân tỷ có từng suy nghĩ về bản thân mình chưa?
- A Thiên... *quát lớn*
- Dù hôm nay tỷ tức giận giết em em vẫn phải nói, cô ấy ra sao bản thân tỷ hiểu rõ nhất, tỷ làm cô ấy thích tỷ rồi tỷ lại trước mặt cô ấy ôm ấp Tiểu Trân! Chưa tìm hiểu kĩ đã đưa cô ấy đi dụng hình ép cung, cô ấy không làm thì làm sao mà có động cơ, chính bản thân tỷ cũng biết tự mình mài bén con dao đâm mình không đúng sao?
- Được lắm! Em trưởng thành rồi, lại đi chấp vấn ngược lại ta, nếu nói em không có gì với Mễ Mễ quả thực ta không tin!
- Anh hai đừng nói nửa....
- Em đừng ngăn ta! Tin hay không là do tỷ! Đúng em thích cô ấy nhưng cô ấy hoàn toàn không thích em, dù trong đau đớn và hành hạ cô ấy vẫn hỏi tỷ có sống tốt không? Còn tỷ? Bản thân tỷ quá cố chấp... nếu cô ấy có mệnh hệ gì thì chính là do tỷ mà ra...
- Ra ngoài... ra ngoài hết cho ta... *đấm vào tường tay bật máu*

Đàm thừa hiểu con dao kia A Thiên ám chỉ là ai, nhưng Đàm cũng muốn biết Tiểu Trân sẽ còn gây ra chuyện gì nửa nên cứ hoài giữ cô ta bên cạnh, nhưng mỗi giờ mỗi phút trôi qua chính là sự an nguy của mễ Mễ....Đàm là không muốn xuống tay với Tiểu Trân nhưng Đàm lại lo lắng cho Mễ Mễ vì sao chứ? Vì Đàm biết dù cho có bắt Tiểu Trân 1 đổi 1 cũng không ăn thua vì suy cho cùng Tiểu Trân cũng chỉ là con tốt thí, Đàm muốn dành chút tin tưởng và tôn nghiêm cuối cùng cho Tiểu Trân mong rằng đến phút cuối Tiểu Trân cũng đừng đánh mất nó!

=========
NƠI GIAM MỄ MỄ - HAI NGÀY TRƯỚC

- Thả tôi ra... các người định làm gì?
Giai Bạch vuốt nhẹ qua khuôn mặt xinh đẹp đầy vết thương kia, nhẹ giọng nói
- Yên tâm! Ta sẽ thả cô ra có điều, phải đạt được mục đích của ta trước... trông cũng khá xinh hèn chi cô ta mê đắm đến vậy!
- Ý cô là gì? Tôi chỉ là người bình thường không vướng vào giang hồ đấu đá càng không quen biết cô...
- Nói ta xem, những vết thương này, là do đâu? Cô cam tâm tình nguyện để cô ta hành hạ sao?
- Đàm...! *cười khỗ*
- Cái cô cần chính là em gái mình đúng chứ?
- Em ấy không phải đã chết rồi sao? *khóc*
- Ta có một điều kiện trao đổi, cô đồng ý thì em gái cô an toàn, còn không...thì cô cũng đoán biết rồi...
- Em ấy vẫn còn sống sao? Cô muốn thế nào? Đừng động vào em ấy
- Dĩ nhiên! Nhưng nếu không nghe lời thì cả em cô và cô đều là vật hi sinh, trong kế hoạch của ta người ta muốn động đến không phải chị em các cô...Sống hay chết do cô chọn!
- Đừng... tôi chấp nhận tôi chấp nhận...hãy tha cho em ấy...
- Khá khen cho tình chị em cao cả... được! Ta muốn cô chính tay đâm ả ta một nhát, phải là ngay tim thật sâu thật sâu, thế nào?
- Không! Tôi không làm được...
- Ra là cô không cần em gái mình nửa, chẳng phải cô câm hận cô ta sao? Có cơ hội rồi thì nên nắm lấy không phải sao? Tình cảm của cô cũng chỉ là vật thay thế cho em gái ta, đến bây giờ nhìn lại bản thân cô xem cô được gì ngoài những vết thương kia?...
- Cô im đi, dù chị ấy không yêu tôi nhưng ít nhất chị ấy không bỉ ổi như cô...Cô bắt sai người rồi chị ấy sẽ không đến đây vì tôi đâu...
- Ha ha! Ta với cô đánh cược không? Cô ta sẽ đích thân đến đây! Được thôi nếu cô không đồng ý.. vậy thì em gái cô cũng không nên sống nửa...
- Chị ấy đến đây vì tôi sao? Không thể nào...
- Cô ta chính là loại người đó, tàn nhẫn vô tâm nhưng không ngờ cô ta lại yêu cô :)) xem ra ta cũng đề cao em gái ta quá rồi, cứ tưởng nó sẽ làm nên trò thì ra vẫn là thứ bỏ đi
- Cô đang nói là Tiểu Trân? Vậy ra cô chính là người đứng sau mọi thứ? Tại sao cô muốn giết chị ấy?
- Nó chính là tam tiểu thư Phương Gia! Mối thù giết cha cô nghĩ dễ dàng bỏ qua sao? Đồng ý hay không thì chung quy cô cũng chỉ có 1 đáp án! Giết cô ta em cô và cả cô sẽ an toàn... nếu không ta sẽ 1 phát đưa em gái cô và cả cô về thiêng đường, thấy thế nào?
- Được... tôi đồng ý chỉ cần cô thực hiện đúng lời mình nói...đừng làm hại em gái tôi...
- Tốt! Xem ra nếu chính tay người cô ta yêu đâm cô ta thì chẳng phải rất thú vị sao?...Dù sao cũng đâu phải lần đầu... *bỏ đi*
- Cô đang muốn nói gì? Này... cô... đứng lại....

[Bách Hợp] Em Thoát Được Tôi Sao? (H+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ