Đêm nay em phải van xin ta
Mễ Mễ chợt loé lên nhưng câu hỏi vô định không có câu trả lời: "Chẳng phải bản thân muốn thoát khỏi đây sao? Khi có người giúp lại cảm thấy có chút không vui có chút hụt hẫng như vầy chứ? Rốt cuộc thì đây là cảm giác gì? Chẳng lẽ bản thân đã từ oán ghét thành yêu Đàm rồi chăng?" Nàng khẽ nhìn xa thâm thẩm ngoài cửa sổ phòng, thấy một cánh chim đang bay lượn ngoài kia ung dung tự tại mà lòng có chút không cam tâm!_Két... tiếng xe của Đàm dừng ngoài cổng Vinh thự, trời cũng đã xế chiều... Đàm bước khỏi xe có hai hàng người cúi đầu tiếp đón...
- Đàm tổng đã quay về! *lời chào cung kính*Đàm là người đứng đầu Đàm gia chưa kể là người có vị thế cao ở thành phố S này, uy quyền dĩ nhiên không nhỏ! Nhưng có lẽ vẻ mặt Đàm hôm nay có chút không vui,đi theo sau là A Thiên và A Minh không biết ở công ty sáng nay đã xảy ra chuyện gì! Từ trong Tiểu Trân bước ra ôm chằm lấy Đàm trước những ánh mắt ngưỡng mộ của các hầu gái và thuộc hạ, Mễ Mễ nghe tiếng cũng hé cửa nhìn ra, nàng nhìn thấy Tiểu Trân đang ôm Đàm trước mặt nhiều người, nhưng thay vì Đàm giận dữ thì trái lại rất ân cần,nàng cũng cảm thấy ngượng mộ Tiểu Trân, từ khi về đây Đàm chưa nhẹ nhàng với cô lấy một lần trước mặt nhiều người, chỉ có khi thoả mãn cơn cuồng sắc thì Đàm mới nhẹ nhàng phải chẳng bản thân chỉ đúng là một tù nhân dục vọng?! Cũng đúng, nàng về vinh thự đã là một điều không tưởng rồi, nàng lấy gì mà so sánh với tình cảm 5 năm kia chứ! Ước gì đừng nhìn thấy nửa, mau chóng rời khỏi đây thì hơn... Mễ Mễ sờ lên lồng ngực trái của mình cảm giác khó chịu âm ĩ bên trong, nàng thu mình đóng cửa phòng lại để thôi nhìn thấy cảnh tình cảm đầy oan trái kia...
====
Phòng Khách Lớn- Chị về rồi!
- Nào! Sao hôm nay em vui vậy?
- Ở bên chị lúc nào chẳng vui!
- *búng trán* Thật biết nịnh nọt, nào về phòng đi ta có chút chuyện cần bàn với A Thiên và A Minh!
- Được rồi! Công việc của Chị quan trọng hơn!
- Ngoan! Xong ta sẽ đến với em...
- Vâng! Em chờ chị...Đàm vừa bước đi sắc mặt Tiểu Trân liền thay đổi, cô còn chẳng hiểu sáng nay có gì nửa sao, đã trót diễn phải diễn cho tới chứ...5 năm cũng đủ khiến Đàm trở nên một con người khác, đừng nói là Tiểu Trân cho dù có là ai đi nửa cũng không thể ảnh hưởng đến quyết định của Đàm...
=====
THƯ PHÒNG ĐÀM TỔNG- Đám người cướp số hàng đó là của Vương Phong sao?
- Đúng thưa tỷ! Hắn đã điều tra lịch trình bên phía chúng ta và ở đó đợi sẵn, các anh em đã không qua khỏi!
- Khốn kiếp! Gia đình họ thế nào? Gửi tiền mai táng về cho gia đình họ!
- Dạ em làm ngay!*****Đàm ngồi trên ghế,nhìn ra cửa sổ chậm rãi rót một ly rượu vang từ từ thưởng thức, Không ngoài dự đoán của Đàm những gì đang diễn ra chính là cục diện mà Đàm muốn thấy, lâu rồi cũng không có cuộc vui nào thú vị như vậy...
- A Thiên những gì điều tra được ra sao?
- Đàm tỷ! Vương Phong chính là chủ mưu phía sau chuyện của Gia Hân! Tỷ còn nhớ vụ đồ sát Vương Gia năm xưa Lão gia đã giao phó khi tỷ bắt đầu cai quản Đàm gia không?
- Nói thử xem nào... *trên tay Đàm là điếu xì gà*
- Hắn là con trai của Vương Đại khi đó, nhờ được gửi về quê bà con nên đã thoát chết toàn gia, hắn được Phương Gia giúp đỡ, sau này thế lực cũng rất khó lường, hắn đang mua chuộc thuộc hạ phía dưới của Đàm Gia... Tỷ định xử lý thế nào?
- Ha ha thú vị lắm, sắp có trò vui để xem rồi... ta là muốn xem hắn và Ả họ Phương kia sẽ làm gì! ;))
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách Hợp] Em Thoát Được Tôi Sao? (H+)
General FictionTên truyện: Em Thoát Được Tôi Sao Tác giả: See Diggory (iamsee93) Thể loại: Bách hợp Số chap: 41 Nội dung sơ lược: NGƯỢC - H+ vui lòng cân nhắc trước khi đọc :)) By iamsee9x Dương Mễ - 24 tuổi là một cô gái con nhà gia giáo,không may ba mẹ mất sớm...