Nhiều bạn học nói với Mason Mount, cậu thật sướng vì lúc nào cũng được chung nhóm bài tập với Declan Rice.
Đáng lẽ Mason Mount phải tức giận phản bác lại bọn họ, nhưng không biết từ lúc nào cậu lại cảm thấy vô cùng đắc ý khi nghe những lời ngưỡng mộ lẫn chút ghen tị như thế này. Cho dù cậu biết rõ ý của bọn họ là cậu không giỏi, điểm số của cậu đều là Declan Rice gánh cho.
- "Thì sao chứ?"
Mason Mount nằm ở giường trên của giường tầng, lảm nhảm, nghĩ tới mấy đứa đang cay cú vì điểm số thấp hơn cậu, trong lòng không khỏi vui vẻ.
Ai bảo bọn họ không có năng lực tìm được một người bạn giỏi như Declan Rice của cậu làm gì?
Mason Mount trở mình, nghiêng người sang bên phải, đầu gác lên cánh tay, nhìn Declan Rice đang ngồi ở bàn học, tấm lưng rộng hướng về phía cậu, dưới ánh sáng của cây đèn bàn, gương mặt tập trung của hắn càng trở nên nghiêm nghị.
- "Mày thấy tao học ngu lắm không?" - Mason Mount chép miệng, không nặng không nhẹ hỏi một câu.
Mặc dù đắc ý, cậu vẫn muốn nghe xem ý của Declan Rice thế nào. Nếu hắn thấy cậu phiền thật, nếu chỉ vì bố mẹ hai bên muốn hắn giúp đỡ cậu trên lớp mà buộc hắn ở cùng phòng kí túc xá để tiện chăm sóc cậu, nếu chính miệng hắn dám thốt ra mấy lời đó thì cậu sẽ xem xét lại, có nên cho hắn đặc quyền này nữa hay không.
Declan Rice đặt cây bút kim loại xuống bàn, đoạn, hắn chống chân xuống đất làm điểm tựa, quay nửa vòng đối diện cậu, ánh đèn phả lên lưng hắn, một vệt sáng dài hắt lên sườn mặt cương nghị khiến Mason Mount có chút ngây ngẩn.
- "Sao tự dưng hỏi thế?" - Declan Rice cách cặp mắt kính kim loại tròn nhíu mày nhìn cậu.
Trái tim Mason Mount đập mạnh, kính này là cậu mua tặng hắn hôm sinh nhật, cậu cũng có một cái, không phải kính cận, chỉ là để bảo vệ mắt thôi, vậy mà từ hôm ấy đến giờ ngày nào hắn cũng mang. Mason Mount âm thầm vỗ ngực tự hào, công nhận hợp với hắn thật, gu của cậu đúng là không tầm thường.
- "Thì... tự dưng muốn biết vậy thôi."
Mason Mount nhún vai, nhưng Declan Rice biết cậu nhóc này đang để tâm rồi. Lúc sáng hắn cũng có nghe bọn họ nói chuyện với cậu, nhìn cậu có vẻ đắc ý lắm, không ngờ lại âm thầm để bụng.
- "Không, cậu có nhiều ý tưởng hay mà." - Declan Rice cẩn thận nói. - "Thầy vẫn thường khen cậu đó thôi."
Mason Mount gật gù, cái này thì đúng thật. Mỗi lần cậu phát biểu trên lớp hay khi thuyết trình bài tập nhóm, các thầy vẫn hay khen ý kiến của cậu. Declan Rice đúng là có mắt quan sát, nói câu nào cũng làm cậu hài lòng.
- "Vậy tao có phiền không?" - Mason Mount nghĩ nghĩ, cố gắng giải thích thêm. - "Ý là, bố mẹ ép mày ở chung phòng với tao đúng chứ?"
Đôi mày Declan Rice cau lại càng sâu, vụ này là ai đồn bậy nữa?
- "Không, kí túc xá lúc nào cũng là phòng đôi phòng ba, ở với ai cũng vậy mà, tớ không để ý lắm."
Không quan trọng là ai à? Mason Mount ậm ừ, tự dưng mất hứng, không muốn nói chuyện nữa. Cậu quơ tay tìm điện thoại đăng nhập vào game, sau đó quay lưng về phía hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Many shots] Nuôi vợ [All couples]
FanfictionMình muốn viết thật nhiều nhưng lại lười và đôi lúc siêng thì không có thời gian :) Tập hợp những truyện ngắn về bọn nhỏ cùng chủ đề nuôi vợ, có khi là nuôi chồng nữa, có khi ngược mà ngọt cũng không chừng 🙇🏼♀️ ❤️