Năm đó Mason Mount sáu tuổi, lần đầu gặp Declan Rice là ở trước cửa nhà cậu. Cậu nhớ mình vừa được bố đón về từ vườn trẻ, khi cánh cửa gỗ trắng mở ra, trước mắt đã là hắn.
Declan Rice sinh sau Mason Mount bốn ngày, mẹ nói hắn vừa chuyển nhà từ Ireland sang London, ở cùng một con phố với cậu, chỉ là nhà cậu ở đầu phố, còn hắn thì ở cuối.
Mason Mount nhỏ bé hơn những đứa trẻ trạc tuổi, mái tóc vàng ngả nâu dài chấm vai, tóc mái xoã xuống che đi vầng trán thanh tú, thoạt nhìn rất dễ nhầm lẫn là một bé gái. Bất quá cậu lại là một đứa trẻ nghịch ngợm, đôi mắt to tròn đen láy, lấp lánh linh động như vì sao đêm hè treo trên bầu trời đen thẫm, đôi má lúm khuyết sâu ngọt hơn kẹo bông gòn, cùng đôi môi mỏng hồng đào lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ.
Ai cũng nói Mason Mount rất đáng yêu, cậu cũng thấy vậy, nhất là sau khi gặp Declan Rice.
Trong trí nhớ của Mason Mount, Declan Rice cao lớn hơn cậu một chút, làn da trắng nõn như sữa tươi, trắng hơn cả cậu. Hắn ít nói, chỉ thỉnh thoảng cười cười, nhưng cũng rất biết cách chơi đùa với cậu, đôi lúc còn chọc cho cậu tức giận, ấm ức vì không thắng nổi hắn.
Nhiều người nói với Mason Mount, Declan Rice lớn lên sẽ rất đẹp trai, cao to vững chãi, nhưng cậu lại chỉ thấy hắn để tóc húi cua trông rất ngố, nhất là những khi hắn mở to đôi mắt màu xanh lơ ngây ngốc nhìn cậu.
- "Mày đừng khóc nữa. Tao không cố ý mà."
Mason Mount hoảng sợ, lúng túng nhìn vết thương trên trán sát chân tóc bên trái của Declan Rice, máu tươi từ vết cứa ứa ra, ngay cả trên góc nhọn của viên đá dưới chân cậu cũng lưu lại một chút máu của hắn.
- "Là máu..."
Declan Rice sờ tay lên chỗ đau, lòng bàn tay bị xước đỏ dính một vệt máu dài gần hai lóng tay, chỗ vết hở nhói lên, tê rần, đau nhức lan đến tận đỉnh đầu. Nước mắt Declan Rice chảy xuống càng nhiều hơn, hắn ngồi bệt trên mặt đất, mặc kệ đất cát bám đầy trên người mình, uất ức nhìn Mason Mount, nức nở.
- "Đợi một chút."
Mason Mount nhớ đến mấy tuần trước cậu có xem một chương trình kỹ năng sống trong rừng, nghe nói chỉ cần dùng lá cây cũng có thể cầm máu. Nghĩ nghĩ, Mason Mount bứt một nắm lá bên đường bỏ vào miệng nhai, vị đắng chát cùng mùi hăng nồng xộc lên cánh mũi khiến cậu chỉ muốn lập tức nôn ra. Bất quá Mason Mount vẫn nén xuống khó chịu, nhai nát rồi liền phun ra lòng bàn tay, đắp lên vết thương của hắn.
- "Là nước bọt của cậu mà." - Declan Rice mười tuổi chấn động nhìn Mason Mount cũng mười tuổi.
- "Yên tâm lát nữa sẽ khỏi."
Mason Mount kiên quyết không rút lại bàn tay đang ấn bã lá cây lên trán Declan Rice, để tránh cho hắn tránh né, cậu còn chồm tới giữ lấy gáy hắn.
Declan Rice vươn hai tay nắm lấy cánh tay kiên định của Mason Mount, người kia quỳ trên mặt đất, biểu tình sợ sệt so với hắn cũng không kém là bao. Mồ hôi rịn trên vầng trán cao cao thành một lớp nước mỏng lấp lánh, đôi mày thanh tú nhíu chặt lại, cái mũi nhỏ hạ một đường chạm xuống tầm mắt hắn. Declan Rice nuốt khan nhìn chằm chằm đôi môi mỏng đang mím lại, đến khi nhịp thở căng thẳng kia thả lỏng, đôi cánh hoa đào theo nó hé mở, phủ một lớp ửng đỏ như phết son.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Many shots] Nuôi vợ [All couples]
أدب الهواةMình muốn viết thật nhiều nhưng lại lười và đôi lúc siêng thì không có thời gian :) Tập hợp những truyện ngắn về bọn nhỏ cùng chủ đề nuôi vợ, có khi là nuôi chồng nữa, có khi ngược mà ngọt cũng không chừng 🙇🏼♀️ ❤️