.
.
.
Trong một nhà hàng sang trọng với phong cách cổ điển, từ phía cửa ra vào có hai người con gái nổi bật bước vào. Từ cách ăn mặc, nhan sắc hay vóc dáng đều nổi trội hơn những người khác. Không tránh khỏi có những cặp mắt ngưỡng mộ, một chút tò mò pha lẫn ganh tị dán lên người hai người họ. Một người mang vẻ đẹp trưởng thành, sắc sảo còn người kia toát ra vẻ nữ vương, lạnh lùng.
Sẽ không có gì đáng nói nếu như hai người họ không đang đi đến chỗ của một người con gái xinh đẹp khác.- Hey Dao Dao , Nhất Nhất! Viên Nhất Kỳ giơ tay ra hiệu, Thẩm Mộng Dao và Vương Dịch đi tới bàn của Nhất Kỳ đang ngồi.
- Hai người lâu quá đó, thức ăn đã muốn nguội rồi! - Nhất Kỳ giả vờ càu nhàu.
- Đừng cáu mà Kỳ Kỳ, tại tên nhóc này kêu mãi mới chịu đi chứ bộ. - Mộng Dao đi lại ngồi bên cạnh Viên Nhất Kỳ, Vương Dịch cũng ngồi vào ghế đối diện.
Đó là lý do mà cô không bao giờ thích đi ăn cùng cặp đôi Hắc Miêu, vì lúc nào cô cũng bị cho ra rìa hết, đối với một người hoàn hảo như cô thì sao có thể cho qua được chuyện mình bị dư thừa chứ.
- Này! Sao em lại không tự đi mà phải bắt vợ chị năn nỉ em vậy hả? Em ăn cho em hay ăn cho vợ chồng chị? - Nhất Kỳ chỉ tay vào mặt Vương Dịch nói, cô là vậy đấy, từ trước đến giờ ngoài công việc ra thì vẫn không thể ưa được tên Vương Dịch này.
- Em có muốn sao? Tại chị ấy nài nỉ em quá nên miễn cưỡng thôi. - Vương Dịch nhướn mày nhún vai chọc tức Nhất Kỳ.
- Vậy sao? Chứ không phải là do Dao Dao nói với em đã có một chút tin tức mới à? - Nhất Kỳ nhướn mày lại, tay chống cằm nhìn Vương Dịch.
- Ân... - Như nói trúng tim đen, cô ngẩng mặt lên nhìn Nhất Kỳ sau đó quay ngoắc sang hướng khác.
- Thôi thôi mau ăn đi, hai người hễ gặp nhau là cứ chí chóe! - Mộng Dao đánh nhẹ lên tay Nhất Kỳ một cái nhắc nhở sau đó bắt đầu ăn phần ăn của mình. Hai con người kia cũng bắt đầu ăn.
Năm phút sau
- Em ăn xong rồi! - Vương Dịch rút khăn giấy lau miệng nhìn hai con người yêu nhau đang từ tốn ăn, lâu lâu còn gắp thức ăn cho nhau, thật ngứa mắt mà.
- Êy nhanh vậy, đợi tụi chị một chút.
- Em không có thời gian, mau nói nhanh lên, hai người có được thông tin gì? - Vương Dịch khoanh tay dựa vào ghế.- Xong rồi! Cái tên nhóc này em không thể từ từ được sao? Nhắc tới cô ấy là cứ như có bao lâu cũng không kịp không bằng. Nếu vậy tại sao khi ấy không giữ người ta lại đi?
- Kỳ Kỳ! - Mộng Dao đẩy vai Nhất Kỳ một cái khi thấy ánh mắt sắc lạnh của Vương Dịch chiếu lên người cô.
- Hứ!
- Được rồi, nghe đây. Theo như thông tin chị có được từ công ty con của chúng ta bên New Zealand thì sắp tới sẽ có một nhà thiết kế tài năng kiêm người mẫu nữ sẽ về Trung Quốc để làm việc cho công ty mình, nghe đâu là vì - SQHY - là tập đoàn có lối phát triển mà cô ấy đang hướng tới. Và em biết đấy cô ấy là một nhân tài, với những thiết kế độc đẹp lạ của cô ấy thì sẽ rất có lợi cho tập công ty chúng ta. Rồi còn... - Mộng Dao vừa nói vừa quan sát biểu hiện của Vương Dịch.
- Rồi sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Thi Tình Hoạ dịch] Vương Phu Nhân ( COVER)
Short StoryTỏ tình thất bại, quyết định đi du học 7 năm. Sau khi trở về nộp đơn vào công ty của người đã từ chối mình khi đó, phát hiện người đó đã trở nên bá đạo hơn, vô sĩ hơn, lại còn cố ý tiếp cận mình. Vừa mới tỏ tình thành công thì đã bắt mình về nhà, tố...