Chương 27

1.7K 80 0
                                    

Châu Thi Vũ đang ngồi trong lòng của Vương Dịch, trên sofa ở nhà của cô xem TV. Vương Dịch thì đặt cằm lên vai nàng xem chứng khoáng. Ngồi một hồi cũng mỏi người, Châu Thi Vũ ngáp nhẹ một cái rồi dựa hẳn vào người Vương Dịch nhắm mắt.

Cảm thấy người trong lòng mềm nhũn, Vương Dịch tắt ipad đặt xuống bàn, lấy remote tắt TV rồi đỡ Châu Thi Vũ nằm xuống sofa, mình thì nằm dài đè lên người nàng.

- Buồn ngủ sao?
- Ừm...
- Vậy ngủ một chút đi, tối chúng ta sẽ đi ăn.
- Đi ăn, có được coi là buổi hẹn hò đầu tiên sau khi chúng ta chính thức làm người yêu của nhau không nhỉ?
Châu Thi Vũ đẩy mặt Vương Dịch ra khi cô có ý định hôn mình, dùng hai tay áp má cô nén lại. Đến khi nhịn không nổi mà bật cười mới thả ra.

- Đương nhiên, hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên của chúng ta. Ngủ đi.
Vương Dịch hôn lên môi Châu Thi Vũ một cái rồi nằm xuống bên cạnh ôm Châu Thi Vũ vào lòng, thổi từng đợt hơi lên đỉnh đầu nàng. Châu Thi Vũ mắt đã lim dim nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Vương Dịch sau khi thấy hơi thở đều đặn của người trong lòng, đoán chừng nàng đã ngủ say. Cô nhẹ nhàng nhích người ra, chỉnh lại tư thế thoải mái cho Châu Thi Vũ rồi đứng dậy đi ra ban công. Cô đứng nói chuyện điện thoại một lúc để sắp xếp công việc, Vương Dịch muốn dành trọn thời gian tối nay cho Châu Thi Vũ.

Ngủ một giấc thật dài đến tận 5 giờ chiều nàng mới tỉnh dậy, mở mắt ra nhưng lại không thấy Vương Dịch đâu. Nàng ngồi dậy dụi mắt cho tỉnh táo sau đó rời sofa đi tìm Vương Dịch. Vừa mới ngủ dậy cổ họng khô khốc nên nàng làm biếng mở miệng nói chuyện, không gọi tên Vương Dịch mà đi khắp nhà tìm cô.

Vào phòng bếp rót một ly nước uống không thấy bóng dáng ai kia, ngoài vườn, nhà kho gì cũng không thấy. Như vậy chỉ còn trong phòng, nàng chậm rãi đi vào trong phòng quan sát một hồi nhưng cũng không thấy, thầm rủa Vương Dịch dám ra ngoài mà không báo cho nàng một tiếng.

Định vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo một chút, nhưng vừa mở cửa ra, đập vào mắt nàng là cảnh Vương Dịch không một mảnh vải, toàn thân trắng trẻo ngâm mình trong bồn tắm thư giản nhắm mắt. Nhưng vì tiếng mở cửa đột ngột mà mở mắt ngạc nhiên nhìn nàng. Ôi trời, độn thổ mất thôi. Châu Thi Vũ đứng hình không che mặt, không quay lại, không đóng cửa mà cứ nhìn chằm chằm vào trong bồn tắm, hai tai đã đỏ lự, lồng ngực đánh trống liên hồi. Mắt chữ A mồm chữ O. Cơ thể này, Châu Thi Vũ không thể rời mắt được.

Vương Dịch ban đầu hơi ngạc nhiên nhưng khi thấy là Châu Thi Vũ thì cũng thả lỏng, gương mặt ngây ngốc của nàng càng làm cô muốn trêu chọc một phen.

Vương Dịch nhấc người khỏi bồn tắm, dùng khăn tắm quấn quanh người rồi từ từ bước đến chỗ Châu Thi Vũ, trên môi nở nụ cười kiều mị. Châu Thi Vũ thấy Vương Dịch đang đi về phía mình thì bối rối lùi lại phía sau. Cô ép Châu Thi Vũ vào cửa phòng tắm, sẵn tiện dùng tay khóa cửa lại. Đưa mặt sát lại gần mặt Châu Thi Vũ.

- Chị...em...chị...
- Chị chị em em?
- Chị không cố ý! - Châu Thi Vũ cố gắng đè những nhịp đập loạn xạ ở ngực trái xuống, nuốt ực nói cho tròn câu.
- Ừ.
- K-Không biết em...ở trong này...đang tắm...
- Ừ.
- Vậy...chị đi ra ngoài!!!
Châu Thi Vũ định né qua một bên mở cửa đi ra thì bị Vương Dịch dùng hai tay chống lên cửa giam người Châu Thi Vũ lại.

[ Thi Tình Hoạ dịch] Vương Phu Nhân ( COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ