Chương 6: Hết ngày

501 70 5
                                    

Bảy giờ rưỡi, ngoài trời đã hoàn toàn tối đen. Sakura bơ phờ lôi theo cục màu cam cam Uzumaki Naruto đi vao tháp hokage. Người trực trong tháp thấy sắc mặt cô thì không dám nhiều lời, cũng không có gan tò mò thiếu niên cô kéo theo đó là ai. Trông giống như bất cứ ai có tóc vàng trong làng vậy, dù sao thì trông không đủ cam để liên tưởng tới hokage. Cô đi một mạch lên tầng cao nhất, Naruto trẻ tuổi cũng im thin thít cho tới khi lên đến văn phòng hokage.

Naruto lớn đang cùng Shikamaru giải quyết nốt công việc, xem tình hình thì có thể sớm về nhà được rồi. Còn đang trao đổi nốt vài giấy tờ khẩn cấp cần trước ngày mai thì Sakura mở cửa đi vào.

- Sakura-chan, sao cậu không gõ cửa chứ? - Naruto cau mày. - Tớ giật mình đó-ttebayo.

Sakura không trả lời, đem thiếu niên sau tay mình ném tới trước. Cậu ta ngã xuống cạnh đống giấy tờ, la oai oái rồi xoa xoa đầu nhưng khúm núm không dám kêu ca gì hơn. Naruto nhăn mặt, thấy đau dùm cho chính mình lúc trẻ.

- Đừng có gọi tôi tới vì cái tên đầu vàng này lần nào nữa. - Sakura trừng mắt. - Tôi chỉ vừa mới lơ là một chút mà cậu ta đã chạy mất, sau đó còn đánh nhau với mấy nhẫn giả làng khác tới thăm nữa. Để che giấu thân phận cậu ta, cậu có biết tôi cần dùng tới bao nhiêu tế bào não không? Còn dám đứng trên đầu đệ tứ la lên cái gì mà "Tôi là Uzumaki", tôi chỉ cần chậm tí nữa là cái gì nên nói không nên nói cậu ta đều hét cho cả làng biết. Sau đó còn dùng cái thuật harem kia, suýt tí thì bị Boruto phát hiện. Trời ơi sao tôi có thể mắc kẹt với tên ngốc nhà cậu hết tuổi thanh xuân của mình cho tới tận bây giờ vậy?

-... (٥ ⊚ ͟ʖ ⊚ )

Đối với sự tuyệt vọng của Sakura, Naruto chỉ có thể miễn cưỡng cười hai tiếng xin lỗi, đến an ủi cũng không dám. Shikamaru xoa trán, anh biết ngay là sẽ có chuyện mà.

- Cậu cứu tớ một mạng rồi đó, Sakura-chan. - Naruto nói, liếc nhìn bản trẻ của mình đang tận lực che giấu sự tồn tại bằng cách lợi dụng góc khuất của cái bàn.

- Thật là không chịu nổi. - Sakura bực bội vuốt tóc. - Cậu tìm thấy thông tin gì chưa? Bây giờ tính thế nào?

Naruto trẻ nghe tới việc trở về thì từ góc bàn liền ngóc lên, bị Sakura trừng cho khúm núm. Shikamaru lớn cùng với hokage đều nhìn cậu, cười ha hả hai tiếng không dám bênh vực tiếng nào. Gì chứ, sao tới ông chú này cũng kỳ thị cậu vậy?

- Sai đã điều tra rồi, có vẻ là chakra cậu ta bị đẩy tới đây bằng một cách nào đó. Bên nghiên cứu nhẫn thuật đang điều tra, khó nói trước.

Có một số điểm nhấn nhá mà Naruto chắc là Sakura sẽ hiểu. Anh rơi vào trầm mặc, ánh mắt buồn bã hướng về mình bản trẻ. Tương tự như cha mẹ của anh năm đó đặt chakra vào trong bát quái phong ấn để sau này có thể gặp lại anh, Naruto trẻ này cũng là một tồn tại được cấu thành bởi chakra. Nhưng cậu ta có nhiều chakra hơn và hơi kỳ quặc hơn chút so với cha mẹ anh, có thể tự mình tuần hoàn tồn tại và phân tách ra bằng Ảnh phân thân chứ không tiêu thất sau khi chakra được sử dụng hết. Bây giờ nếu Naruto muốn xử lý cậu ta rất đơn giản, chỉ cần đánh tan đi phần chakra kỳ lạ kia thì loại ý thức năm mười sáu tuổi này cũng sẽ hoàn toàn biến mất. Nhưng đây dĩ nhiên không phải lựa chọn của Naruto.

[Naruto/Boruto fanfic] Naruto và NarutoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ