Lưu Diệu Văn lái xe về nhà, trong người vẫn còn cảm giác lâng lâng vui sướng.
Hắn chợt nghĩ, hắn với nhóc họ Tống kia chưa có gì mà bản thân đã lâng lâng như thế, há chẳng phải đến lúc Tống Á Hiên đồng ý hẹn hò thì hắn sẽ trực tiếp mọc cánh bay luôn lên trời hay sao?!
Lưu Diệu Văn càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất có thể sẽ xảy ra. Tống Á Hiên cứ đẹp đẽ đáng yêu như thế, mê hoặc một lão đàn ông hơn cậu sáu tuổi một cách triệt để mất rồi.
Về đến nhà, Lưu Diệu Văn vui vẻ ngồi xuống sofa, tự thưởng cho mình một ly rượu vang, hắn gọi điện thoại cho Đinh Trình Hâm để mập mờ cho anh nghe về chuyện vui này.
"Lão Đinh, mùa xuân của em trai anh sắp tới rồi!"
Đinh Trình Hâm đang xem sửa kịch bản, nghe hắn nói thế thì uể oải ngáp dài một cái: "Sắp sang tháng mười một, nếu không tính mùa đông dài ba tháng nữa thì quả thật cũng sắp đến mùa xuân rồi"
"Anh nói đi đâu thế?!" - Lưu Diệu Văn chẹp miệng không vui - "Mùa xuân của em cơ mà!"
"Anh biết được mùa xuân nào là mùa xuân của chú mày?? Có chuyện thì nói, không có chuyện thì cúp máy để anh mày sửa nốt kịch bản đi! Hai ngày rồi anh mày chưa ngủ đâu đấy!!"
Lưu Diệu Văn bị Đinh Trình Hâm mắng ù tai cũng không tức giận. Hắn cảm thấy người anh trai này của mình thật là thảm thương quá, gần ba chục tuổi rồi mà vẫn hàng ngày làm bạn với kịch bản và máy quay.
"Được rồi, tâm tình em đang tốt không so đo với anh.
"Nói cho anh một tin mừng, em trai này của anh sắp thoát kiếp độc thân rồi"
Đinh Trình Hâm ngoáy ngoáy lỗ tai: "Ai cơ? Chú mày á?"
"Chính là em đấy. Em vừa mới nói với người ta xong"
Đinh Trình Hâm ồ một cái khô khốc rồi rơi vào trầm mặc, có vẻ hơi bất ngờ nên chưa phản ứng kịp. Lát sau anh mới nói:
"Có chắc chắn chưa? Không khéo lại hối hận như lần trước đó nha"
Lưu Diệu Văn cười: "Không đâu. Người này không giống!"
Đinh Trình Hâm ném kịch bản qua một bên, đứng lên rót một cốc nước to rồi ngửa cổ uống hết sạch. Điện thoại kề sát vào tai nghe Lưu Diệu Văn vui vẻ nói cười, anh đi đi lại lại quanh phòng không biết nên đáp lời Lưu Diệu Văn như thế nào.
Lưu Diệu Văn chuẩn bị yêu đương, người anh trai là anh đương nhiên sẽ vô cùng mừng rỡ. Vẻ ngoài của Lưu Diệu Văn sực nức hương vị của một gã trai hư - nam tính, lạnh lùng, khóe miệng thi thoảng hơi nhếch lên giống như đang cười nhạo, cũng giống như đang muốn trêu đùa ai đấy.
Khoảng thời gian khi Lưu Diệu Văn còn đang du học ở Anh quốc, Đinh Trình Hâm cùng mấy người bạn sang thăm hắn mấy lần. Cả lũ kéo nhau đi club, lúc anh và đám bạn vẫn còn đang yên bình ngồi uống rượu thì Lưu Diệu Văn đã được một đám cả gái cả trai líu ríu mời rượu mời nhảy.
Thì ra hắn vốn dĩ được chào đón nhiệt tình như thế nhờ vẻ ngoài quá ư là bắt mắt, còn có chút.. đào hoa đa tình!
Nói thế nào nhỉ, lúc ấy Đinh Trình Hâm chỉ biết trợn mắt nhìn em trai ngô ngố ngày nào của mình lạnh nhạt từ chối hết người này tới người khác. Anh em bạn bè cố ý gặng hỏi mãi, Lưu Diệu Văn mới thừa nhận rằng do hắn đã có người yêu rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[WENXUAN] Độc quyền
FanfictionThể loại: Hiện đại, nhạc sĩ x sinh viên đại học, niên thượng Tóm tắt: Lưu Diệu Văn là một nhạc sĩ nổi tiếng chuyên viết OST cho những bộ phim điện ảnh. Hắn có thể viết nhạc cho tất cả các thể loại phim, trừ phim tình cảm. Tình ca là điểm yếu chí mạ...