Chương 888: Bá chủ phương Bắc (25)

88 10 0
                                    


Mọi người bị biến cố này làm cho kinh hãi đến mức mặt mày trắng bệch.

Bọn họ nào biết rằng KHương Bồng Cơ không chỉ là tiểu tiên nữ, cô còn là một sát tinh không thể chọc vào!

Một lời không hợp liền giơ dao, điều này hoàn toàn khác với những tên diêm dúa lòe loẹt mà bọn họ từng gặp.

Suy cho cùng cũng là boss của các thế gia đã nhìn quen sóng gió, bọn họ chỉ kinh hoảng một lúc rồi lập tức tỉnh táo lại, đề tài nói chuyện nhắm thẳng vào Liễu Xa.

"Liễu Châu mục có ý gì? Ngươi phát thiệp mời rộng rãi, mời chúng ta đến đây thương lượng, không ngờ lại là Hồng Môn Yến đã được tính toán từ sớm?" 

"Chẳng lẽ hai cha con các ngươi còn định đánh với bọn ta?"

"Khu vực Sùng Châu này không phải là nơi mà hai cha con các ngươi có thể một tay che trời!"

"Liễu Châu mục, hai người chúng ta cùng làm quan chung triều nhiều năm, thường ngày còn có tình bằng hữu. Ngươi thật sự dung túng ác nữ nhà mình hành hung, uy hiếp bọn ta sao?"

Mọi người mồm năm miệng mười, tuy rằng trên mặt vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng đã thấp thỏm bất an. Theo tiếng bước chân dày đặc bên ngoài, nếu cha con Liễu Xa không chịu thả người, sợ rằng bọn họ mọc cánh cũng khó thoát.

Từ đầu đến cuối, Liễu Xa vẫn không hề có phản ứng gì, trên mặt chỉ mang theo một nụ cười nhạt, dường như đang xem khỉ làm trò hề.

Liễu Chiêu đang làm khán giả ăn dưa thì kinh ngạc đến ngây người, cậu vội vàng bước hai bước, trước khi đi còn không quên cầm theo một cây quạt gấm đẹp đẽ đượm mùi hương.

"A tỷ... Tư thế này của tỷ... Nhất định đừng làm đệ ruột nhà tỷ bị thương nhé!" Liễu Chiêu lảo đảo trốn đến bên cạnh Khương Bồng Cơ, dáng vẻ như một kẻ đáng thương.

Vốn cậu đã có vẻ ngại ngùng, bây giờ còn cố tình ra vẻ, một tay kéo ống tay áo của Khương Bồng Cơ, càng có vẻ nhu nhược bất lực nhưng lại không khiến người ta chán ghét.

Khương Bồng Cơ cười, cô dùng cây quạt gấm bằng gỗ đàn gõ vào tay cậu, đối phương hơi đau nên buông tay ra, trong mắt tràn ngập sự đáng thương.

Thấy cậu mang dáng vẻ ấy, Khương Bồng Cơ nói: "Đợi chút, đừng có chạy lung tung. Nếu không lát nữa hỗn loạn, ta sợ mình không bảo vệ được đệ đâu." 

Liễu Chiêu gật đầu thật mạnh, hình như đã coi lời của cô là thánh chỉ. Sau khi bình tĩnh lại, cậu lại dùng tâm thái nhàn nhã làm một kẻ ăn dưa.

Không ngoài dự liệu của cậu, vị tỷ ruột không biết nông sau này có sức chiến đấu thật khủng bố, một lời không hợp liền chơi lớn. Tuy rằng hơi thô bạo nhưng cũng có thể xem như một biện pháp tốt để xây dựng sự uy nghiêm.

Đối phó với lưu manh, quả thực phải lưu manh mới được.

Khương Bồng Cơ nói: "Cái gì gọi là dung túng cho con gái hành hung, bản phủ muốn lấy mạng của các ngươi lúc nào?" 

Đại lão của các thế gia hơi thay đổi sắc mặt, bọn họ thật sự không ngờ Liễu Xa lại quyết tâm muốn ở ẩn. Nếu không phải vậy, lúc nãy ông nên lên tiếng giải thích hoặc hòa giải chứ không phải ở bên cạnh xem kịch vui, tùy ý để Liễu Hi làm chủ hiện trường.

"Ha! Nếu không có ác ý, vậy tại sao phải phái binh bao vây?" Một người cười lạnh trào phúng, ông ta nói: "Theo cái nhìn của lão phu, rõ ràng là không mượn được đất nên trực tiếp ra tay, định dùng vũ lực cướp đoạt trắng trợn." 

(Quyển 5) Hệ Thống Livestream của Nữ Đế - Nấm Hương Xào, Du Bạo Hương CôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ