Chương 41:

449 57 6
                                    

Sau khi kết hôn với nhân vật phản diện tàn tật - Lộc Thập.

Chương 41:
Edit: Linh.
Beta: Mều.

Thẩm Từ nói đi luyện đàn, nhưng thật ra cậu lại chẳng đến phòng đàn, mà rẽ vào phòng ngủ của Tần Ức.

Tần Ức ngồi trên xe lăn, lưng vẫn còn hơi cứng ngắc, rõ ràng chưa hoàn hồn sau khi bị nhện doạ sợ, nghe thấy tiếng mở của, hắn lập tức quay đầu lại.

Thẩm Từ vừa định đi về phía Tần Ức, thì hắn cau mày nhìn chằm chằm vào tay của cậu.

Thẩm Từ cũng theo nhìn thoáng qua tay mình—— không đến nỗi ấy chứ?

Cậu chỉ vuốt ve bé nhện thôi mà.

Cả mặt Tần Ức đều viết đầy "Đừng tới đây", Thẩm Từ đành phải ho khan một tiếng: "Em đi rửa tay."

Cậu quay người đi vào phòng tắm, thầm nghĩ phản ứng của ai đó cũng lớn quá chừng. Cậu dù sao cũng không ngờ tới, một Tần Ức lạnh lùng nghiêm túc, vậy mà điểm yếu lại là con nhện be bé.

  Thẩm Từ đứng trước bồn rửa mặt, nhịn không mà cong môi. Cậu cẩn thận rửa sạch rồi lau khô tay đảm bảo không còn dấu vết của con nhện, sau đó mới quay lại chỗ Tần Ức.

Tần Ức nhìn Thẩm Từ từ trên xuống dưới, nắm lấy cổ tay cậu, đưa lại gần ngửi kỹ đầu ngón tay, chỉ ngửi thấy mùi nước rửa tay, lúc này có vẻ như đã yên tâm, đôi lông mày đang cau lại chậm rãi giãn ra.

Thẩm Từ nhìn Tần Ức, càng nhìn càng thấy hắn giống như chú mèo ngửi thấy mùi nhỏ yêu tinh nào đấy trên người chủ nhân của mình, nhe răng trợn mắt với cậu, hỏi có phải nhà ngươi gian gian díu díu sau lưng ta không, chịu không nỗi mà giơ tay lên vuốt đầu hắn: "Anh à, chẳng lẽ anh có thể ngửi ra có mùi con nhện hay không hả?"

Tần Ức vô thức lùi về phía sau, kéo tay cậu xuống, nghiêm mặt nói: “Không có việc gì thì đừng sờ con nhện đó, nó có độc.”

"Mấy bé nhện cảnh này độc tính yếu mà?” Thẩm Từ nói, “Hơn nữa trông rất dịu ngoan, chắc là không cắn người đâu.”

“Lỡ như thì sao?” Khẩu khí Tần Ức càng thêm nghiêm túc, “Lỡ như bị cắn, em còn luyện đàn được không?”

Thẩm Từ nghe xong câu này, suýt chút nữa không nhịn được cười, vội vàng mím môi, nói: “Em biết rồi.”

Xem ra năm đó trải qua chuyện bị con nhện cắn ngón tay khiến không thể đánh đàn, đúng thật đã để lại cho Tần thiếu bóng ma tâm lý mà.

Cậu nhịn không được cúi người hôn hắn, ghé vào tai hắn nói nhỏ: “Anh à, anh dễ thương quá đi.”

Tần Ức: “……”

Dễ thương?

Thẩm Từ thả thính xong liền bỏ chạy, hoàn toàn không để ý đến biểu cảm đặc sắc của Tần Ức: “Em đi luyện đàn tiếp đây.”

*

Ôn Dao tạm thời sống ở Tần gia với thú cưng của anh, mặc dù Tần Ức miễn cưỡng đồng ý cho anh để con nhện lại, nhưng ra lệnh tuyệt đối không được mang con nhện ra khỏi phòng, cũng không để hắn nhìn thấy nó.

[Tạm Ngưng - ĐM] Sau khi kết hôn với nhân vật phản diện tàn tật - Lộc Thập Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ