"Dạo gần đây Dương Dương có nói gì về đối tượng hẹn hò không?"
Nửa đêm trên Thanh Sơn có trận mưa nhỏ, vì vậy sáng sớm hôm sau trong gió mang theo hơi lạnh.
Ban tổ chức cắm trại tốt bụng chuẩn bị bữa sáng miễn phí cho những người tới cắm trại, đồ ăn sáng là cháo hoa, tuy rằng không mấy phong phú nhưng cũng đủ ấm bụng.
Khu lều trung tâm được dựng lên tạm thời làm khu ăn uống cực kỳ náo nhiệt, tất cả mọi người đang bàn tán với nhau về siêu mặt trăng đêm qua rồi cùng chia sẻ ảnh chụp.
Duy chỉ có một góc bàn mang bầu không khí yên tĩnh dị thường, ba người hướng ngoại cộng một người hướng nội gộp thành tổ hợp câm điếc.
Trong ánh nhìn của người ngoài thì bốn người không khác gì người xa lạ ngồi ăn chung với nhau, chẳng ai quan tâm tới ai.
Liêu Tinh Thần vẫn trầm tĩnh lành lạnh như mọi khi, mà đang lúc ăn cơm thì hắn lại càng ít nói, đây là thói quen của "con trai viện trưởng" mà hắn được dạy dỗ từ nhỏ.
Từ Lỗi với Tống Liên Phi thì không dám hé miệng, từ tối qua tổ hợp hai người này đã phải nín nhịn một bụng câu hỏi vì vướng phải áp thấp từ người nào đó, đang tính về tới đại viện thì lén hỏi Triêu Dương sau.
Triêu Dương múc một thìa cháo hoa trộn với ớt và hương liệu cho vào trong miệng, nếu là bình thường thì giờ cậu đã phải chén tới bát thứ hai rồi nhưng hôm nay lại hiếm khi chậm rãi.
Bởi vì cậu đang thất thần.
Tối hôm qua Liêu Tinh Thần sợ cậu đau, hắn mặc kệ cậu có quậy loạn lên hay đổ thêm bao nhiêu dầu vào lửa đi chăng nữa cũng không thèm vụng trộm "ăn táo" chung.
Cuối cùng cả hai đành dùng tay dập lửa cho nhau.
Vừa nghĩ tới bàn tay xinh đẹp kia tối qua cầm lấy thứ cảm xúc kỳ diệu của mình, Triêu Dương suýt chút nữa sặc cháo tèo luôn.
Liêu Tinh Thần liếc cậu một cái rồi đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng giúp đỡ, kết quả người kia ho còn kinh khủng hơn.
Cọ tới cọ lui ăn uống xong mọi người cùng nhau xuống núi, ngồi xe trở lại nội thành trải qua ngày nghỉ cuối cùng. Bấy giờ trong sân Tân Giang đã chẳng có bóng người nào, chắc hẳn đã bị phụ huynh nhốt trong nhà làm bài tập.
Cặp tình nhân tối qua ầm ĩ tới khuya, ngủ không ngon. Hai người hôn tạm biệt ở đầu hành lang rồi hẹn tối tám giờ gặp lại.
Chơi cũng chơi rồi, nghịch cũng đã nghịch rồi, giờ nên kiềm chế lại học tập đàng hoàng thôi.
Nhưng Triêu Dương cứ cảm thấy mình như người say rượu chưa tỉnh, linh hồn vẫn lơ lửng trong lều trại Thanh Sơn.
Cậu chóng mặt về nhà ngủ bù tới chiều, tỉnh dậy thì đội cái đầu ổ gà ra phòng khách cười ngây ngô.
Trong đầu bây giờ toàn hình ảnh hạn chế độ tuổi tối qua.
Giờ tan tầm Triêu Hải với Dương Hân Lan về nhà đã thấy con trai ngốc nghếch đến kỳ lạ, gọi mấy lần cũng không thấy thưa.
BẠN ĐANG ĐỌC
NGỦ DẬY MỘT GIẤC, TRÚC MÃ ĐÃ HÓA THÀNH BẠN TRAI - MỘC HỰU HỀ [ĐM/EDIT]
RomanceNGỦ DẬY MỘT GIẤC, TRÚC MÃ ĐÃ HÓA THÀNH BẠN TRAI [EDIT/ĐM] Tác giả: Mộc Hựu Hề Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, trùng sinh, vườn trường, thanh mai trúc mã, chủ thụ, nhẹ nhàng, 1v1 CP: Sống lại vẫn nhờn nhờn ngây thơ T...