"Hai đứa nhỏ vô tư"
Cục khí tượng đưa ra cảnh báo mưa lớn màu cam, nhắc nhở dân chúng ra ngoài thì phải chú ý an toàn, đặc biệt là cư dân sống gần sông phải lưu ý mức sông mọi lúc.
Cơn buồn ngủ nương theo tiếng mưa dần tăng lên, Liêu Tinh Thần lại mãi không ngủ được. Hắn một tay ôm lấy Triêu Dương ngủ say vào trong lồng ngực, tay khác cầm điện thoại chơi game một người.
—— lách tách.
[Trả lời sai.] lời nhắc nhở một lần nữa nhảy ra.
Độ khó của màn chơi này mới chỉ là trung bình mà hắn đã điền tới điền lui sai mười mấy lần. Liêu Tinh Thần gãi mũi bấm out game, duỗi tay sờ trán Triêu Dương.
Nhiệt độ chưa giảm đi, vẫn hơi nóng. Xem ra chiều nay không đi học nổi rồi.
Bàn tay của hắn lành lạnh, trán Triêu Dương lại nóng bỏng, cậu cọ cọ lên tay hắn mấy lần, hai tay vẫn dính chặt lấy Liêu Tinh Thần như trước, mơ màng nói: "Không cho cậu."
Liêu Tinh Thần ngưng thở cảm thụ hơi nóng từ cậu truyền đến, cúi đầu hỏi: "Cậu nói gì?"
Triêu Dương hỏi một đằng trả lời một nẻo: "...... Đây là của tớ."
Liêu Tinh Thần run lên vài giây, cảm thấy câu này hơi hơi quen tai, cứ như rất lâu về trước Triêu Dương cũng nói như vậy với mình.
–
Triêu Dương mười tuổi mới được cha mẹ mang tới đại viện Tân Giang, trước đó cậu vẫn ở cùng với ông bà ở nông thôn. Ký ức ngày đó Triêu Dương tới Liêu Tinh Thần vẫn còn nhớ rất rõ, bởi vì hôm đó là tết trung thu.
Sau cơm tối, Trần Hoa mang hắn lên lầu đưa quà trung thu, người mở cửa là một cậu học sinh vóc người lùn tẹt lại còn hơi đen, cậu nhóc hoàn toàn không sợ người lạ, mở miệng chào hỏi rõ to: "Chào dì! Chào anh! Trung thu vui vẻ ạ!"
Liêu Tinh Thần nghe xong ba câu này của cậu đã muốn quay đầu về nhà.
Dương Hân Lan mời bọn họ vào nhà, giới thiệu: "Chủ nhiệm Trần, đây là con trai tớ, Triêu Dương."
Theo yêu cầu của Trần Hoa, Liêu Tinh Thần mặc một thân âu phục, áo sơ mi cùng với quần đùi trông chẳng khác nào đi thi đấu piano, hắn ngồi nghiêm chỉnh trên sofa, tận tâm tận trách làm con trai ngoan nhà viện trưởng.
Người lớn vừa ăn bánh trung thu vừa tán gẫu vài chuyện, tên nhóc da đen kia không ngồi yên được cứ đứng lên rồi lại nhảy nhót trên ghế sofa, cậu nhóc cầm theo đống card ultraman đến đòi Liêu Tinh Thần chơi chung.
Liêu Tinh Thần nhìn cậu nhóc như nhìn trẻ em thiểu năng trí tuệ: "Tôi không chơi cái này."
Triêu Dương bé xíu 'ồ' một tiếng, hỏi: "Vậy anh chơi gì thế?"
Sinh nhật của hai người cách nhau không tới nửa năm mà Liêu Tinh Thần cao hơn Triêu Dương tận nửa cái đầu, Triêu Dương theo bản năng gọi hắn là anh.
Giọng điệu Liêu Tinh Thần cao ngạo: "Rubik 16×16!"
Triêu Dương nghiêng đầu, thắc mắc: "Đó là cái gì?"
BẠN ĐANG ĐỌC
NGỦ DẬY MỘT GIẤC, TRÚC MÃ ĐÃ HÓA THÀNH BẠN TRAI - MỘC HỰU HỀ [ĐM/EDIT]
عاطفيةNGỦ DẬY MỘT GIẤC, TRÚC MÃ ĐÃ HÓA THÀNH BẠN TRAI [EDIT/ĐM] Tác giả: Mộc Hựu Hề Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, trùng sinh, vườn trường, thanh mai trúc mã, chủ thụ, nhẹ nhàng, 1v1 CP: Sống lại vẫn nhờn nhờn ngây thơ T...