Khởi đầu.

915 43 2
                                    

"Izana, lâu rồi anh mới cõng em như này nhỉ?" Himawari thều thào khi nằm trên lưng anh trai.

"Ừ, lâu lắm rồi chúng ta mới lại thế này."

"Anh có nhớ lần đầu anh cõng em là khi nào không?"

"Nhớ chứ...mày trèo lên cây anh đào nhà ông Watanabe để rồi bị ngã xuống. Tao nhớ mày đã khóc rất lâu. Tao và Kakuchou dỗ mãi mới chịu nín, nhỉ?"

"Đúng rồi, khi đó chị còn đòi Izana hứa từ giờ không tranh TV khi chị đang xem Conan nữa thì mới chịu nín..." Kakuchou ở bên cạnh run giọng.

"Ha ha hồi đó em trẻ trâu vậy sao?" Cô mỉm cười nặng nhọc nói tiếp "Em muốn được Izana cõng thêm nhiều lần nữa cơ."

"Em muốn được Izana cõng thêm nhiều lần nữa cơ."

"Nếu mày muốn tao sẽ cõng mày thật nhiều."

"Làm gì có chuyện đó cơ chứ."

"Hãy nhớ thật nhiều kỉ niệm về em."

"Nếu bị lãng quên,em sẽ buồn lắm đó."

"Quên cái gì chứ...chẳng phải mày bảo sẽ sống thật lâu sao." Izana giọng run run.

"Anh không biết đâu..."

"Em..."

"Em đã có một giấc mơ, ở đó mọi người đều hạnh phúc, sẽ đến mừng đám cưới em và Seichan rồi bọn em sẽ có con."

"Anh và Kakucho sẽ tranh nhau giữ nó."

"Chúng ta sẽ về thăm ba mẹ vào mỗi cuối tuần."

"Rồi em được nhìn thấy hai người kết hôn, được nhìn bạn bè cũng lần lượt lập gia đình."

"Rồi sẽ có những buổi tụ tập."

"Chúng ta sẽ cùng nhau nói về thời niên thiếu."

"Rồi, rồi..."

"Chúng ta đều sẽ có được hạnh phúc của riêng mình..." Himawari mệt mỏi nói với anh trai mình, đôi bàn tay đang quàng qua vai Izana cũng khẽ siết chặt hơn một chút.

Mạng sống của cô như con thuyền đang nhỏ bé giữ đại dương  mà bờ vai của Izana chính là ngọn gió cuối cùng đưa thuyền về bờ.

"Tao đảm bảo giấc mơ của mày nhất định sẽ trở thành sự thật mà, Hima." Izana dường như sắp khóc.

"Bằng bất cứ giá nào, tao cũng sẽ biến nó thành sự thật, dù có phải hi sinh bao nhiêu đi nữa..."

"Chị..." Kakuchou lúc này dàn dụa nước mắt.

Đôi mắt cậu đã đỏ hoe từ lúc nào.

"Izana, Kaku thay phần em chăm sóc bố mẹ nhé...là em bất hiếu, Hima không về với họ được nữa rồ..i." Himawari thều thào.

"Nói gì vậy con ngốc này,việc đó thì chúng ta phải cùng làm chứ." Izana cố gắng mỉm cười.

"À...Kaku này em chuyển lời chị đến Seichan nhé, bảo anh ấy kiếp sau đến cưới chị."

"Nói rằng chị thật sự rất yêu anh ấy..."

"Những lời xấu hổ đó sao có thể để em nói được chứ?"

ĐN Tokyo Revengers | HellenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ