Sự bao dung của người chị.

130 10 0
                                    

Khi Himawari tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, phải mất một lúc thì não mới có thể hoạt động lại.

Giật mình giở chăn lên xem cô liền thở phào một hơi, quần áo vẫn còn đầy đủ.

"AAAA!" Cô úp mặt vào trong gối.

"Mới sáng sớm mày hét cái đéo gì?! Không để ai ngủ à?!" Izana đẩy cửa xông vào.

"Anh..." Himawari thò mặt ra từ trong gối.

"Gì?" Anh hất cằm.

Con bé định nói gì đó nhưng mãi chẳng thể mở miệng.

"Thôi..." Himawari quay mặt đi.

"Con điên, dậy rồi còn không biết đường xuống ăn sáng, hay là để tao bê lên cho mày?" Izana đóng sầm cửa lại.

Himawari thở dài não nề, đặt chân xuống giường.

Nhất thời trong đầu nhớ tới cảm giác sung sướng tối hôm qua mà đỏ bừng mặt.

"Thật là..." Cô ôm mặt.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong Himawari mới xuống tầng. Trong bếp lúc này chỉ còn mỗi Izana.

"Kaku đâu?"

"Ra ngoài chạy bộ rồi." Izana uống một hớp cà phê rồi lật sang trang tiếp theo.

"Dạo này anh cũng biết đọc báo cơ à?" Himawari trêu chọc.

Cô thừa biết là dạo gần đây anh trai đang có ý định mở một tổ chức từ thiện, đang đọc báo để lấy thêm kinh nghiệm.

"Con điên..." Izana nhìn Himawari khinh bỉ.

"Hứ!" Cô không chấp nhặt nữa đi tìm đồ ăn sáng.

"Ủa? Ngũ cốc đâu hết rồi?" Himawari đổ hộp giấy trống trơn.

"Trên kệ tủ vẫn còn đấy, tự ra lấy đi!" Izana vùi mặt vào tờ báo.

Cô tìm đến kệ tủ nhưng mà cao quá, sao Kakuchou lại để đồ ở cao như vậy làm cái gì cơ chứ.

Himawari lại lọ mọ đi bắc ghế để trèo lên.

"Sao vậy?" Izana nghe tiếng động liền ngẩng mặt lên.

"Kakuchou để đồ trên cao quá, em không với tới." Con bé nâng chiếc ghế lên.

"Việc gì phải cực khổ như thế, gọi oni-chan đi, tao lấy giúp mày."

"Hử?" Himawari dừng động tác trên tay lại.

"Ok."

"Oni-chan~~Lấy giúp em hộp ngũ cốc với~~" Con bé nũng nịu.

Izana bĩu môi, nhìn Himawari như con tâm thần.

"Gì? Là anh bảo em làm vậy mà!" Cô cáu gắt.

"Ớn quá..." Izana đứng dậy bước tới kệ tủ với tay lấy.

"Hử?"

"Không lấy được mà còn bày đặt, 1m57 với 1m65 không chênh nhau nhiều lắm đâu oni-chan~~" Himawari giở giọng trêu chọc.

"Im ngay con nhãi chết tiệt!" Izana cáu giận với nó.

"Tránh ra tránh ra để em tự lấy cho xem." Himawari bê cái ghế gỗ lại chỗ đó.

ĐN Tokyo Revengers | HellenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ