Chap 5

162 12 0
                                    

Truyện chỉ là trí tưởng tượng của tôi, không gắn ghép lên người thật

Mười lăm phút trước

Tuấn Lâm đi vào phòng Chân Nguyên đi ở phía sau cậu

"Đừng có theo tôi nữa, tôi muốn đi tắm"

Tuấn Lâm lấy đồ định đi vào nhà vệ sinh thì anh liền nắm lấy tay cậu ngăn lại

"Tuấn Lâm chân nhóc đang bị thương xử lý vết thương trước đi"

Chân Nguyên không dấu được sự lo lắng nhìn cậu, Tuấn Lâm nhìn anh ánh mắt cậu trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết

"Thôi đóng kịch đi, đừng làm ra cái bộ dạng đang quan tâm tôi nữa, giả tạo lắm"

Chân Nguyên khi nghe những câu nói đó của cậu thì trong lòng có chút buồn bã và khó chịu, Tuấn Lâm ở trước mặt anh không còn tin tưởng bất kỳ ai nữa, ngay cả sự quan tâm mà đối với anh là bình thường mà cậu vẫn vô cùng nghi ngờ và phòng bị.

Là do những tổn thương mà những lời lẽ mà ở quá khứ các anh gây ra? Hay là sáu năm các anh không ở đây đã xảy ra chuyện gì? Từ khi nào mà Tuấn Lâm trở nên cảnh giác với mọi thứ xung quanh như vậy chứ? Đó là những câu hỏi trong đầu của anh lúc này.

Chân Nguyên vẫn giữ chặt tay Tuấn Lâm, anh cúi mặt xuống hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh

"...Cậu nghĩ sao cũng được nhưng hãy để tôi xử lý vết thương của nhóc,...được chứ?"

Tuấn Lâm im lặng nhìn anh rất lâu rồi sau đó lại miễn cưỡng ừm một cái, Chân Nguyên liền cảm thấy nhẹ nhõm lòng chút rồi anh để Tuấn Lâm ngồi trên giường, anh thì đi lấy hộp y tế

"Tôi bắt đầu đây nếu cảm thấy đau thì cứ nói nha"

''Ừm''

Chân Nguyên sau đó nhẹ nhàng gắp những mảnh sứ ghim vào lòng bàn chân cậu, Tuấn Lâm liền nhắm mắt quay đầu về hướng khác cắn răng cố không phát ra tiếng động, Chân Nguyên lên xem biểu hiện của Tuấn Lâm, anh nhìn thấy bộ dạng như vậy của cậu thì có chút buồn cười

"Nếu đau thì cứ la đi, không thì bấu vào tôi này, cậu cố tỏ ra mạnh mẽ làm gì chứ?"

Tuấn Lâm mở mắt ra nhìn anh, ánh mắt cậu vẫn lạnh như một màn sương mờ

"Anh lắm chuyện thật đấy"

"Cứ làm tiếp việc của mình đi, mặc kệ tôi"

Tuấn Lâm hơi gắt gỏng, Chân Nguyên chỉ biết cười trừ lắc đầu bất lực trước sự cứng đầu của cậu rồi nhẹ nhàng tiếp tục xử lý vết thương giúp Tuấn Lâm, sau đó băng bó chân cho cậu

"Xong rồi đấy"-Chân Nguyên mỉm cười

"Cảm ơn"

Tuấn Lâm đáp lời cho có lệ, Chân Nguyên liền lại bất lực toàn tập rồi xoa đầu cậu

"Cảm ơn với cái thái độ như vậy thì tôi không cần đâu"

Tuấn Lâm sau đó có chút ngượng mà không nói gì, không khí trong phòng cậu bắt đầu có chút dễ thở hơn thì đột nhiên có một người mở cửa bước xông vào

[AllLâm] Lỡ Chọc Giận Hạ Tuấn Lâm Rồi, Phải Làm Sao Đây?!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ