Chương mười ba

2.2K 182 36
                                    

Thuỷ cung gần đây trở thành địa điểm checkin của giới trẻ không phải vì nó mới đẹp gần đây, mà vốn dĩ đã đẹp từ rất lâu rồi.

Khi đi vào thủy cung như tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài, ồn ào, bụi mịn, tiếng còi xe, tắt đường, mọi thứ đều có thể gạt ra sau đầu.

Tuy là cuối tuần nên đông khách, nhưng không phải ở khu nào cũng đông. Dunk như đi lạc trong thế giới của riêng mình khi tìm thấy một khu vắng người, ngoài cậu ra, gần chẳng có người nào nữa, cảm giác thoải mái như một mình ở đại dương bao la mênh mông mà hô hấp không bị bóp nghẹn.

"Đẹp thật"

"Nhỉ?"

Thấy Joong đi tới bên cạnh, cậu liền tiếp lời. Hiện tại anh đã ở trong thế giới của cậu một cách thoải mái. Nhưng Joong không khen bể sứa chuyển màu, hay bầy cá ở bể bên cạnh. Từ đầu đến cuối, ánh mắt anh chỉ đặt ở nơi cậu, không phải Dunk Natachai cau có xa lạ với tất cả mọi người, mà là một Dunk Natachai hào hứng với bể sứa trong suốt đang chuyển màu theo ánh đèn led. Giống như những đứa trẻ khác được dẫn đến đây, nhưng lại có sự khác biệt, vì sự hào hứng của cậu có tồn tại một thứ, gọi là đồng điệu. Đối với anh, ở thời điểm hiện tại cậu giống như một phần đánh mất đại dương mà hôm nay mới tìm lại được.

"Lần sau tụi mình đi biển cùng nhau nha?"

Bỗng Joong nói thế, Dunk ngạc nhiên nhìn anh, khi quay mặt sang mới thấy anh đã nhìn mình chằm chằm từ khi nào. Hoàn toàn khác xa với gương mặt thiếu đòn luôn gây sự với cậu, cũng chẳng phải gương mặt chọc ghẹo cậu, mà là một gương mặt với biểu cảm hoàn toàn khác mà cậu chẳng thể lý giải được biểu cảm đó ẩn chứa điều gì. Cậu chỉ biết ánh mắt của Joong như loại thuốc độc âm thầm ngấm vào từng tế bào, khiến cậu tê liệt và không thể trốn tránh.

"Hia ơi!"

Giọng Fourth vang lên làm gián đoạn không khí vừa rồi, Joong cũng vội tỉnh táo trở lại, nhìn sang Fourth đang đứng ở cách đó không xa

"Sang đây xem người ta cho cá mập ăn nè hia!"

Bộ ở Anh không có cá mập hay gì.

"Hia nhanh lên hia!!!"

"Ờ hia nghe rồi! Đi trước đi, hia tới liền!"

Fourth lại lon ton đi cùng Gemini, Joong cũng đi cùng Dunk đi theo sau.

Cảm giác vừa rồi là gì, không một ai diễn tả được, sống lưng như có nguồn điện chạy qua, nơi ánh mắt chạm nhau cứ ngỡ là vĩnh hằng, và thời gian cũng như ngưng đọng. Dunk biết không muốn nghĩ thì càng chẳng thể quên, nhưng cậu muốn ưu tiên tập trung cho chuyến đi của ngày hôm nay.

Khi cả nhóm rời khỏi thuỷ cung thì trời cũng đã sập tối, Fourth nói muốn đi China Town, liền kéo cả ba người còn lại cùng đi China Town.

Chưa đến phố người Hoa đã thấy người đông đúc tấp nập, vì buổi tối nên càng nhộn nhịp hơn, quán bar và quán ăn đều đông đúc, nhạc phát từ trong quán tràn ra cả con phố, khiến không khí càng thêm năng động và sầm uất.

"Hia còn nhớ bar ẩn không? Em không nhớ ở chỗ nào nữa rồi."

"Định đi bar hả?"

(Fanfic) (JoongDunk) Hạt mầm mùa xuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ