Chương 66- Trả giá

11.4K 865 89
                                    

Pond vác Phuwin ra khỏi quán, mặc cho cậu vùng vẫy trên vai hắn, đến cổng hắn mới chịu thả cậu xuống.

" Pond, ngày mai em tôi mà bị gì thì tôi sẽ đấm chết anh"

Phuwin hậm hực giận dỗi, Pond đây là đang muốn chịu trận thay Gemini đây mà, đúng là quýt làm cam chịu, hắn khóc không thành tiếng, ra sức dỗ ngọt Phuwin.

" Thôi thôi mà đừng giận nữa, để anh dẫn mèo nhỏ của anh đi dạo"

" Ai là mèo nhỏ của anh"

Phuwin cãi lại một câu rồi bỏ đi trước, hiện tại cậu có chút muốn đi dạo thật, vừa khuây khoả vừa giải rượu. Pond bước theo sau Phuwin, hai tay đút túi quần đi theo sau lưng cậu, Phuwin vừa đi vừa ngắm quang cảnh, còn hắn vừa đi vừa ngắm cả thế giới của mình.

Đi dạo một hồi Phuwin cũng thấy mệt mà ngồi xuống chiếc ghế ven đường, Pond cũng ngồi xuống bên cạnh cậu.

" Phuwin, anh có thứ này cho em"

Pond quay sang nói với Phuwin, cậu dùng ánh mắt mình nhìn anh với vẻ mong đợi.

" Cái gì"

Pond đưa tay vào túi áo của mình, lấy ra một chiếc hộp nhỏ, mở hộp ra là một sợi dây chuyền bằng bạc khắc tên cậu, ánh trăng rọi xuống khiến nó trở nên lấp lánh hơn hẳn. Phuwin nhìn vào sợi dây chuyền khẽ đung đưa trước mặt mình, cậu nhẹ nhàng cầm lấy nó rồi ngắm nghía, cậu nở một nụ cười, hắn tặng quà cho cậu, là quà có tên của cậu. Phuwin ngước lên nhìn hắn với ánh mắt hạnh phúc

" Cảm ơn"

" Để anh đeo giùm em"

Pond nói, hắn cầm lấy sợi dây chuyền từ tay cậu, Phuwin quay người đưa lưng về phía hắn, để hắn đeo dây chuyền cho mình. Ngắm sợi dây chuyền đã nằm yên vị trên cổ của Phuwin, Pond không khỏi nở một nụ cười hạnh phúc, hắn quay người cậu lại, nhẹ nhàng tiến tới hôn nhẹ vào đôi môi của cậu, Phuwin cũng không phản kháng nữa, lần này chiều theo ý hắn vậy.

Ngồi được một hồi thì Phuwin và Pond cũng trở về, hai người tiếp tục đi bộ thêm một đoạn đường nữa, Phuwin đang đi thì bị một bàn tay nắm vào quần cậu.

" Làm ơn...giúp tôi với"

Phuwin nhìn xuống, nhìn thật kĩ vào gương mặt kia, hình như có chút quen quen. Phuwin tự động lui chân ra hai bước, nhìn vào khuôn mặt chằng chịt vết sẹo kia, nhưng chỉ cần có vậy cũng đủ để cậu nhận ra đó là Ray, tại sao cậu ta lại ở đây?

Ray bấy giờ mới ngước lên, nhìn vào người đang đứng trước mặt mình, khuôn mặt cậu ta trở nên hoảng hốt, hai ánh mắt nhìn nhau nhưng giống như là thuộc về hai thế giới khác.

" Sao mày vẫn còn sống, nhìn thật thê thảm"

Phuwin nở một nụ cười cợt nhìn vào Ray, cậu ta bây giờ chân bị gãy, mặt thì bị hủy dung nhan, năng lực bị phế, áo quần rách rưới tả tơi trông người không ra người, ma không ra ma, chỉ biết bò lết lang thang ngoài đường cầu xin sự thương hại, và bây giờ cậu ta cũng đang xin sự thương hại từ Phuwin? Nhưng Phuwin không có rộng lượng đến thế.

[F6] Vampire x HunterNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ