3.

228 35 25
                                    




Căn hầm này tuy không rộng, nhưng Gemini vốn không biết tìm từ đâu, hắn cứ đi trong vô định. Nhưng có một điều hắn phải công nhận là những lời nói của em là sự thật, vì giờ này ở đây đúng là rất lạnh, hơi đất tỏa ra cộng với sương sớm lùa xuống khiến không khí của căn hầm trở nên lạnh vô vùng. Người như hắn còn phải rùng mình nhẹ, thì dáng người nhỏ bé, gầy gò như em phải làm sao, nhớ đồ em mặc cũng mỏng manh lắm, bỗng nhiên trong lòng Gemini dâng lên nỗi xót thương cho những đứa trẻ bụi đời thật. Còn cha còn mẹ, nhưng họ là chẳng cần bọn em.

Dạo vài vòng xung quanh nhưng không thấy bóng dáng Fourth, Gemini đã định bỏ cuộc, nhưng ngay phút giây ấy, hắn lại bắt gặp cảnh tưởng.

"Này nhóc con, ai cho mày ngủ ở đây."

"Cút ra ngoài đường ngủ đi, thằng bụi đời dơ bẩn."

"Mày đừng có đụng vào xe ở đây, nó mà hư hỏng gì thì tao đập chết mày đó nhãi con."

Gemini nghe thấy, ông chú bảo vệ đã có tuổi đang quát nạt rất to vào một cậu nhóc. Dáng vẻ em gầy gò, đứng nép vào một góc nghe chửi, không dám hó hé dù chỉ nửa lời. Phải rồi, hắn quên mất những đứa trẻ như em thì làm gì có tiếng nói. Vì vốn dĩ những gì em nói ra, dù có như nào thì cũng chính là sai.

Xã hội này là vậy, ông bác bảo vệ ngày ngày vâng vâng dạ dạ với chủ nhà, nay lại lớn giọng với người thấp bé hơn mình. Đúng là chúng ta chỉ có thể mạnh miệng với người đạp bên dưới chân. Vai vế trong thế giới này vốn là người ở trên cao, đạp người ở bên dưới mà đứng lên. Và những người ở dưới, chỉ có thể câm nín mà chịu đựng, thật ra họ có gào, họ có thét, chỉ là ở bên trên chẳng đoái hoài gì đến tiếng kêu của họ.

Nhưng trách làm sao được, vì nếu có thiệt hại gì xảy ra, một mình ông bác già đó phải hứng chịu tất cả, đồng lương ba cọc ba đồng ấy, làm sao ông ấy kham nỗi. Trong khi ông ta còn gia đình, ông ta còn phải lo cho cái đói khổ của chính mình.

Chỉ là Gemini vẫn mãi chú ý đến em, Fourth, em ấy biết nói, nhưng lại câm lặng trước những lời nhục mạ đó. Xe cũng chẳng hề hấn gì, vì em cũng chỉ nằm im ở đó, dưới nền đất lạnh. Nếu không muốn nói là nguy hiểm, lỡ không may, một ai đó không thấy thân xác em nằm đó, chân ga họ không thấy, thì xác thịt em sẽ ra sao. Đúng là cho dù có bị cán qua người thì có lẽ độ cách âm của những chiếc xe hạng sang ấy sẽ ngăn tiếng thét của em lại.

Thì ra khoảng cách giàu nghèo, xa đến nỗi, kẻ giàu còn chẳng thế nghe thấy tiếng thét xé trời của một mạng người.

Ở trên cao rồi Gemini mới thấy, cuộc đời của những người như em, thật giống ngọn cỏ dại mọc ven đường, bị dẫm đạp không thương tiếc, nhưng cho dù là em có chết đi thì cũng sẽ chẳng đổi lại được bất cứ sự thương tiếc nào, tàn nhẫn thật, xã hội này nhẫn tâm thật.

Đứng trước những lời nói ấy, Gemini còn chẳng thể kiềm chế được, hắn còn cảm thấy bất bình, thế nhưng em lại rất bình thản, ngoan ngoãn đứng im như vậy mà chịu trận. Như thể đó là sứ mệnh duy nhất của cuộc đời Fourth là nghe những lời nói cay độc ấy, hứng chịu mọi lời nói đay nghiến nhất. Quá đáng hơn là ông bác ấy còn định giơ tay tát Fourth dù từ nãy đến giờ em ấy còn chưa phản bác lại một câu nào.

Em Là (Drop)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ