Lạp Lệ Sa không biết mình đã đứng ở chỗ đó bao lâu.
Chân nàng đã có chút tê rần,sắc trời cũng đen,chung quanh cũng triệt triệt để để an tĩnh.
Phác Thái Anh đi rồi,Diệp Sở Nghi cũng đi rồi,chỉ còn lại mình nàng.
Vì thế,Lạp Lệ Sa cũng về nhà,xách theo bánh kem, trong tay cầm bút máy.
Sau khi về đến nhà,nàng liền vào phòng mình.
Nàng lấy di động ra trước, muốn gửi tin nhắn cho Phác Thái Anh,nhưng đánh rất nhiều chữ, cuối cùng lại xoá bỏ toàn bộ, gửi một tấm ảnh chụp bút máy.
Lạp Lệ Sa:[Thái Anh tỷ tỷ, chị để quên đồ, ngày mai nhớ qua lấy]
Phác Thái Anh:[Được]
Lạp Lệ Sa cũng không biết còn có thể nói cái gì,có vài lời không biết phải như thế nào mới có thể hỏi ra miệng. Vì thế,nàng lựa chọn để điện thoại ở một bên, mở bánh kem nhỏ của mình ra.
Bánh kem vị này hôm nay nàng thấy Phác Thái Anh ăn nhiều hai miếng nên mới cố ý cầm.
So với thơm ngọt, cay đắng càng nhiều.
Lạp Lệ Sa không thích loại bánh kem vị này, nếu là ngày xưa đã sớm ném. Nhưng hôm nay, nàng chỉ là không ngừng lặp lại động tác xắn bánh cho vào miệng.
Nói đến cùng, nàng vẫn có chút khổ sở.
Bởi vì...nàng thích Phác Thái Anh, là nhất kiến chung tình.
Nếu không phải bởi vì thích, sao nàng có thể tiêu phí nhiều tâm tư như vậy để tới trước mặt cô?
Nhưng mà...Phác Thái Anh hình như không thích nàng.
Không,phông phải hình như,là xác thật không thích.
Kỳ thật đây cũng là đáp án trong dự kiến, chỉ là nàng chưa có chuẩn bị sẵn sàng để nghe sớm như vậy.
Đối với Phác Thái Anh, nàng lúc trước là khách hàng,bây giờ là học sinh, trước nay đều không phải là quan hệ đặc thù gì.
Do nàng còn nhỏ tuổi nên thường thích mơ mộng thôi.
Đạo lý có một ngàn câu, lý do có một vạn cái, toàn bộ nàng đều có thể tìm được cái thích hợp nhất, vô luận thế nào cũng không phải Phác Thái Anh sai.
Chỉ là nàng vẫn không khống chế được mà có chút muốn rơi nước mắt.
Thiếu nữ chớp chớp mắt,vành mắt liền hơi phiếm đỏ, cho đến khi lông mi cong vút kia lây dính chút dấu vết ướt át.
Nàng không cam lòng.
Nàng còn chưa có nói ra tình cảm của mình,những gì người khác nói thay đều không tính.
Nàng muốn tự mình đi tỏ tình.
--------
Phòng khách sạn.Phác Thái Anh nằm ở bồn tắm,một bên nhéo vịt con, một bên mặt vô biểu tình nhìn bọt biển trên mặt nước.
Nghĩ đến mọi thứ xảy ra vừa nãy, cô cảm thấy có chút bực bội không nói nên lời, giống như cô đã nói chút lời gì đó không nên nói.
Phác Thái Anh nghiêm túc tỉ mỉ nhớ lại từ đầu tới đuôi một lần,cũng không có phân biệt được rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Chaelisa)Sau Khi Bị Tôi Dọa Khóc,Em Ấy Thổ Lộ Với Tôi
FanficTIỂU THUYẾT CHUYỂN VER,TÔI KHÔNG PHẢI TÁC GIẢ! Tác giả:Mỹ Dương Dương Công Chúa Điện Hạ Editor:@NgNg136 Thể loại:Bách hợp, tình yêu, đô thị tình duyên, ngọt văn. Độ dài:33 chương