Chương 3 ( Cô tình cờ gặp một người quen)

343 19 0
                                    

          Cù Tân Cương chưa bao giờ cảm thấy mình là người giữ thể diện như vậy, rất có thể là vì lúc trước ,cô không có cơ hội để mất mặt. Ngay cả những người hơn cô hai thế hệ cũng đều cung kính trước mặt cô, chỉ nhìn họ Khúc sau lưng cô.

  Cô theo Linh Tiểu Đan đi vào cửa, toàn thân căng thẳng như xác ướp trong viện bảo tàng, tay chân bị trói chặt.

  Trái tim trong lồng ngực cô đập dữ dội, cô còn hoảng sợ hơn cả ngày cô trở về Trung Quốc, so với bối rối lúc đó, bây giờ cô càng sợ hãi hơn, khuông mặt cô giống như một mảnh khăn giấy che mặt. Đã bị phá vỡ.

  Rõ ràng bên trong có máy sưởi, nhưng toàn thân cô lại lạnh đến mức cô không khỏi rùng mình.

  Cù Tân Cương nắm chặt tay, đột nhiên quay người lại và đụng phải ai đó trong lúc người phục vụ đang chào hỏi cung kính.

  Sau đó có một tiếng tách, và điện thoại di động của người đàn ông reo lên.

  Linh Tiểu Đan quay người, vốn là muốn hỏi Cù Tân Cương muốn đi đâu, khi đó cô đụng phải mặt Văn Túc Tinh đang đi vào, cô hít một hơi, chậm rãi lui về phía sau, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, lo lắng nhìn Cù Tân Cương .

  Cù Tân Cương tình cờ gặp Văn Túc Tinh, con trai cả của gia đình Văn, một quý tộc hạng nhất, và chính anh ta là người đã đặt địa điểm ngày hôm nay.

  Khoảnh khắc màn hình điện thoại chạm đất, trong ngoài cửa đều im lặng chết chóc, nó không phải là thứ đặc biệt đắt tiền nhưng chủ nhân của nó lại rất đắt giá.

  Cù Tân Cương gặp phải ánh mắt của Văn Túc Tinh, hơi thở gấp gáp, gần như ngay khi ánh mắt vừa chạm vào cô, cô liền vội vàng lùi lại một bước, trong mắt không thoát khỏi sự hoảng sợ, trong đó có một ngọn lửa mơ hồ thiêu đốt.

  Người phục vụ giơ chiếc điện thoại đang úp xuống lên, dùng hai tay giơ lên: "Văn thiếu gia, điện thoại di động."

  Màn hình đầy vết nứt, giống như mạng nhện, vặn vẹo nứt ra trong lòng Cù Tân Cương .

  Cù Tân Cương biết mình gặp rắc rối, thứ nhất là cô không đủ tiền trả tiền điện thoại, thứ hai là cô không muốn nhìn thấy người này.

  Trở về Trung Quốc ba tháng, cô đã tìm đến Văn Túc Tinh, vốn là muốn nhờ giúp đỡ, mặc dù trước đó quan hệ không tốt lắm, nhưng vẫn có thể coi là bạn bè.

Cô dùng suy nghĩ đơn giản của mình để suy đoán suy nghĩ của Văn Túc Tinh, nghĩ rằng Văn Túc Tinh có lẽ sẽ giúp được cô, nhưng không ngờ Văn Túc Tinh lại trả lời tin nhắn của cô.

  "Nếu cô ngủ với tôi, tô sẽ cho cô hai nghìn."

  Cô chưa từng bị sỉ nhục như thế này bao giờ, cô lập tức chặn số Văn Túc Tinh, nhưng con trai cả nhà họ Văn lại đổi số hỏi thăm cô, còn tốt bụng đưa cho cô số tiền tăng thêm ba trăm tệ.

  Cổ tay Cù Tân Cương bị giữ lại, Văn Túc Tinh nghiêng người về phía cô, dùng hai ngón tay nhéo lấy điện thoại di động trong lòng bàn tay người phục vụ, "Thật trùng hợp, cô đi theo ai, ai đưa cô vào."

[ BHTT-EDIT] Người Đẹp Ngốc NghếchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ