¹⁰

1.4K 107 4
                                        

có một chút tẹo tèo teo andray, một tí ở cuối chap hoi 👀

_________________________________

"bae ơi, ra ăn sáng nào." nam hải hôm nay chịu dậy sớm, nấu một bữa ăn cho người yêu của nó.

câu chuyện là nghiêm vũ hoàng long qua ngày hôm sau vẫn không biến lại như cũ. nó vừa vui vừa rầu. để anh như này cũng thích thích, có điều các fan của anh đang hóng chờ anh ra sản phẩm. cứ để vậy thì có thể phải bỏ luôn việc rap ấy chứ. nhưng thôi, chuyện đó từ từ tính sau vậy.

"ngủ tí nữa." hoàng long quần áo xộc xệch nằm trên giường. mái tóc đen dài giờ có phần hơi rối. anh mệt mỏi không muốn dậy chút nào.

"dậy đi, đồ ăn nguội hết đấy." nam hải đến tận giường đánh thức người yêu dậy.

không biết nữa, từ lúc anh biến thành con gái nó có phần chững chạc và nuông chiều người yêu. nó không thay đổi, chỉ là đây vốn là tính cách lúc nó còn quen con gái. quen một người trưởng thành như anh nó mới trở nên hâm hâm dở dở ương ương thôi. có trách thì trách anh yêu của nó trước kia dễ chiều theo mấy yêu cầu của nó quá còn gì.

"không muốn. hải đem đồ ăn đến đây đi."

"vâng, nhưng giờ dậy đánh răng nhé?"

"bế. chân tê quá, đi không nổi."

nó cũng nghe lời, bế người yêu đi vệ sinh cá nhân. bình thường mấy mục đánh thức này sẽ là anh làm cho nó. mà chẳng nhẹ nhàng như này đâu. thông thường sẽ là...

"mẹ, con chó. mày có dậy không? đồ ăn tao nấu sắp lạnh tới nơi rồi."

"thằng kia, dậy mau lên. đêm qua đè tao ra đụ cho lắm nên giờ dậy không nổi à?"

nghĩ lại nó cũng không hiểu sao có thể sống với anh lâu đến vậy. nó không thích ai mắng nó kiểu đấy đâu, nhưng mỗi lần nghe anh mắng, nó cứ cười hề hề như vui lắm í.

"người yêu có cần anh đánh răng luôn cho không?"

"làm đi, hỏi miết."

nam hải hôn cái 'chóc' lên gương mặt kia. tính vẫn thế thôi có điều mỏ xinh bớt hỗn đi mấy phần rồi. nó đánh răng cho hoàng long xong liền bế anh lại giường. ra bếp lấy thức ăn sáng cho anh.

"cũng biết nấu nữa à? có chết không đấy?"

"không có mà. thằng giang ăn rồi có chết đâu."

anh định cầm muỗng lên ăn cháo. nhưng nghĩ lại, sao mình phải tự ăn nhề? có nó ở đây làm gì?

"sao thế? long không muốn ăn hả?"

"hong, muốn đút."

nó cười rồi cũng vui vẻ đút cho anh từng muỗng. người yêu khi không nhõng nhẽo với nó như này, nó thích chết đi được. chỉ mong khi hoàng long quay trở về là đàn ông cũng sẽ đòi nó bế, đòi nó đút ăn thôi.

"xong rồi. bae ăn ngoan quá."

"thưởng đi."

nam hải để tô cháo qua một bên, ôm lấy người trước mặt vào lòng. hôn lên đôi môi đang chu lên nãy giờ. cũng mới là buổi sáng mà, hôn thế được rồi. dù gì hôm qua cả hai đã có một đêm thắm thiết rồi còn gì.

 loạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ