8. Tái sinh (3)

1K 59 21
                                    

- Furina, chị về rồi.

Trong khi cô tháo giày dưới bậc thềm thì bắt gặp Furina đi từ trong bếp ra. Trông em đã ổn hơn rất nhiều so với sáng nay. Mái tóc rối bù vì không được chăm sóc, chỉ mặc mỗi chiếc áo phông rộng che đi quần đùi, trông cứ bị đáng yêu làm sao ấy.

- Chắc là em khỏi bệnh rồi nhỉ, thật tốt quá...

Focalors vô thức thở phào, sau đó xem sắc mặt của Furina. Em không biểu lộ gì nhiều, chỉ gật đầu rồi nói ngắn gọn.

- Chiều nay chị Sigewinne có ghé qua kiểm tra, chị ấy nói rằng em đã khỏi bệnh hoàn toàn.

Ơ kìa, tại sao trong người Focalors lại dấy lên một nỗi sợ nhỉ.

- V-Vậy tối nay để chị nấu bữa tối thật ngon cho em nhé.

Furina chỉ đáp ừm một tiếng rồi đi lên phòng. Bữa tối hôm nay cũng yên ắng đến lạ, hai chị em cứ cúi mặt xuống mà dùng hết phần ăn của bản thân. Focalors cũng hỏi em vài lần rằng có cần cô giúp gì không, thì những gì em đáp lại chỉ là những câu không cần.

- ... Em vẫn đang giận chị à?

- Em đâu có giận.

Không biểu cảm, không nâng giọng, không nhìn, thế này mà bảo không giận thì ai tin được chứ.

Rất nhanh đã tới giờ đi ngủ, Focalors tự động trải nệm ra nằm. Bởi cô biết nếu cô không làm thì Furina sẽ là người làm điều đó.

Focalors cứ suy nghĩ mãi không thôi, dường như xa em một ngày là quá đủ với cô rồi. Thế nên sau một hồi trằn trọc cô liền trèo lên giường ngủ với Furina.

- Chị muốn ngủ chung.

- Nếu chị muốn vậy...

Furina vẫn không để lộ biểu cảm gì, khiến cô nghĩ rằng em đang gián tiếp từ chối. Tuy vậy cô không bỏ cuộc, cô ôm em vào lòng mà ngủ. Furina không từ chối cái ôm, dường như em cũng muốn ôm lại, nhưng tay hết nâng lên rồi hạ xuống, cuối cùng em bỏ cuộc.

Tối nay sao mà dài vậy nhỉ.
____________________

Hôm nay Furina vẫn hành xử bình thường (nhưng bất thường với Focalors).

Buổi sáng em đã tự mình dậy sớm, suốt bữa ăn cứ trầm ngâm mà chẳng nhìn mặt Focalors.

Hai chị em vẫn đợi nhau đi học như bình thường, chỉ là bầu không khí không được thoải mái như trước.

Neuvillette hôm nay đi cùng họ, vì là hàng xóm nên cả ba chuyện trò qua lại trên đường tới trường. Furina cười nói vui vẻ với Neuvillette khiến Focalors không khỏi chạnh lòng. Em đối xử tối với người ta bao nhiêu, thì lạnh nhạt với cô bấy nhiêu.

Cảm giác như em sắp rời khỏi tầm mắt của Focalors mất rồi.

Vậy ra đây chính là nỗi sợ của cô sao?

Giờ học trôi qua rất nhanh, vừa mới kết thúc tiết mà cô đã vội xách cơm hộp sang lớp bên cạnh, nơi mà em gái cô học. Cô đã từng khóc bù lu bù loa chỉ vì hai đứa không được học chung lớp, nếu không phải Furina nói rằng em sẽ qua ăn trưa cùng thì còn lâu cô mới chịu nín. Giờ nghĩ lại vẫn thấy bực bội, lâu lâu cô vẫn trù ẻo vị giáo viên nào đã sắp xếp hai người học khác lớp.

Focalors X Furina: Chỉ Cần Em Ở BênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ