.
..
...
Sam ngoại trừ ở nhà của mình bên kia, thì có khi cũng sẽ quay về Anantrakul gia để ở, căn bản xem như là hai nơi để mà qua lại thường xuyên. Hơn nữa dạo gần đây Vidor lại không liên hệ nàng, nàng cũng không có giống như trước mà để ý đến hắn, có lẽ là vì thời gian quen nhau đã quá dài, cũng có lẽ là vì trong lòng vốn có khúc mắc.
Thời gian rãnh, việc mà Sam thường làm chính là luyện tập thư pháp, thứ mà bởi vì công tác thường xuyên cho nên bị nàng bỏ bê thật lâu. Nàng nắm cán bút của chiếc bút lông, lòng bàn tay dần dần hạ xuống, một bài thơ ngũ ngôn liền từ từ hiện ra.
"Hạ bút do dự không quyết định, có tâm sự sao?"
Thanh âm thân thiết của bà Pure tại thời điểm Sam dừng bút liền vang lên, nàng ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy bà bưng ly sữa tiến vào thư phòng của mình.
"Mẹ, sao mẹ lại đến đây?" - Sam tiếp nhận ly sữa từ tay mẹ, đặt lên bàn.
"Mẹ đến phòng ngủ, phát hiện không nhìn thấy con. Lúc đi ngang đây thì liền thấy cửa thư phòng để mở." - Bà Pure lôi kéo tay nàng, hướng về phía ghế sô pha, sau khi ngồi xuống còn nói - "Đã trễ thế này rồi còn chưa ngủ, có cái gì phiền lòng sao?"
Bà Pure rất ít khi thấy con gái biểu hiện buồn phiền một cách rõ ràng. Theo lý thuyết, luyện thư pháp chính là thời điểm tốt nhất để làm cho con bé bình tĩnh lại tâm tình, thế nhưng cho đến lúc Sam hạ bút, bà vẫn nhìn ra được con gái là không cách nào tĩnh tâm.
"Không có gì, một ít vấn đề của công việc mà thôi, con có thể xử lý." - Sam giờ phút này, tâm tình ảo não đến mức nào, vẫn kiên quyết không thể nói cho bà.
Nàng cũng không thể nói, chính mình cùng Mon có qua lại đi, hơn nữa còn thiếu nợ nàng một cái ân tình?
Vốn là danh tiếng của Mon cũng không được tốt, nếu để cho ba mẹ mình biết mình thiếu nợ ân tình của nàng, tuy rằng họ sẽ không biểu hiện gì, nhưng chắc chắn là sẽ không hài lòng.
Ở điểm này, thì ông Tutthep cùng bà Pure là dùng một loại tâm tình "Lãng tử biết quay đầu thì quý hơn vàng" đối xử với Vidor. Vidor tuy rằng là lạm giao, nhưng nếu có thể quay đầu thì liền đáng quý. Hơn nữa Vidor lại rất biết cách lấy lòng người, thỉnh thoảng gọi điện thoại hỏi thăm ân cần, để cho hai người rất là thỏa mãn.
Đối với điểm này, thì Mon là bất đồng. Lãng tử quay đầu thì quý hơn vàng, cái này có thể hiểu. Nhưng Lãng nữ quay đầu thì là cái gì?
Sam không biết, huống hồ Mon cũng không muốn quay đầu lại. Nàng chỉ biết mình cùng Mon tuyệt đối không nên có bất kì liên quan nào, nếu phải có cũng chỉ nên là quan hệ cộng sự mà thôi, ngoài công việc thì tốt nhất không nên tiếp xúc.
"Vậy con chú ý giải lao, đừng quá mệt mỏi." - Bà Pure yên lòng dặn dò - "Đúng rồi, Vidor gọi điện thoại lại đây nói với ba của con rồi, qua một quãng thời gian sẽ cùng bác Pinitkan tới nhà mình bàn chuyện kết hôn, khoảng thời gian này thằng bé quá bận công việc nên không có thời gian rảnh."
"Vậy à?" - Sam nghe vậy, một tia mỉm cười nhạt nhẽo dâng lên, trong đôi mắt lóe nhanh một tia cảm xúc trào phúng - "Đã như vậy, thì chờ một chút là được rồi."
Cũng không biết Vidor có cám dỗ Mon hay không, Vidor dùng cách nào thì nàng không biết, nhưng nàng có thể thấy hắn không lọt vào mắt của Mon, nguyên nhân cụ thể thì nàng lại đoán không ra.
Có điều bạn trai của mình muốn cùng một người phụ nữ khác phát triển quan hệ, chính mình lại ngồi nơi này mà suy đoán người phụ nữ kia đến cuối cùng tại sao lại không vừa mắt bạn trai của mình, có phải là do tâm địa của nàng quá cao thượng hay không?
"Gần đây ở cùng Vidor thế nào, hôn sự sắp được định ra rồi, các con còn không nói chuyện với nhau nhiều đi, nói nhiều mới hiểu nhau nhiều." - Bà Pure tuy rằng đối Vidor coi như vừa lòng, nhưng trọng tâm còn là đặt trên người của con gái, nhưng con gái tựa hồ như không thích nhắc đến hắn.
"Vâng, con biết rồi, anh ấy cũng nói qua với con trong khoảng thời gian này thực sự bận công tác cho nên không có thời gian." - Nhớ tới sự tình của ngày hôm đó, trong lòng Sam liền muốn bốn bề nổi sóng.
Nàng biết Vidor không thể ổn định cuộc sống của mình, chỉ là thời gian quen với hắn, hắn làm cho ba mẹ của nàng thỏa mãn vừa ý, cho nên nàng theo bản năng mà che lại mắt của mình, chỉ nhìn thấy hắn tốt mà thôi.
"Chuyện làm ăn đều do ba và con xem qua, ba của con không nói gì, cho nên cũng không phải là chuyện gì lớn. Con cũng đừng quá mệt mỏi, thân thể con sức khỏe kém, nghỉ ngơi nhiều chút, một lúc nữa nhớ đem sữa bò uống." - Bà Pure dặn dò, con gái của mình cái gì cũng tốt, chính là thân thể suy nhược, lúc bình thường cũng dễ dàng bị cảm lạnh, quá độ mệt nhọc cũng dễ dàng sinh bệnh.
"Con biết rồi, mẹ mau trở về nghỉ ngơi đi, con viết thêm vài chữ rồi mới trở về phòng."
Sam đưa bà đi, trở lại bàn nhìn con chữ mới vừa viết được nột nửa, ánh mắt chuyển qua một bên nhìn điện thoại di động.
![](https://img.wattpad.com/cover/358304686-288-k698539.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Túng Ngã Triêu Mộ | FreenBecky | Cover
Fanfiction• [Ôn nhu công x Ôn nhu thụ] • Truyện: BHTT , ngọt sủng, nhẹ nhàng, nhịp chậm. • Tác giả: Tô Lâu Lạc.