Có hai từ cho "ký ức". Một là "Da Qinan", kí ức của cá nhân, hay kí ức truyền miệng. Cái còn lại là "Pei Jianan"(1), ký ức viết, ghi chép. Tôi chọn "ký ức" thứ hai, các linh mục cũng không phản đối, tuy đây không phải là một cái tên truyền thống thường được đặt cho người phiên dịch, người ghi chép hay người trông coi sách, và nó phù hợp với một linh mục hơn, nhưng công bằng mà nói, tôi cũng không phải là một người phiên dịch, người ghi chép hay người trông coi sách theo nghĩa truyền thống.
(1) Raw là 裴加南, mình tra nghĩa của từng từ thì thấy không có cái nào liên quan đến nghĩa mà tác giả nói cả nên có lẽ đây chỉ là phiên âm tiếng Trung của một cái tên nước ngoài nào đó khác thôi, nhưng mình tra lại cả cụm lần nữa thì vẫn không thấy hiện ra từ nào có vẻ là từ gốc của nó nên đành để tạm như vậy. Từ "Da Qinan" cũng tương tự, raw là 达其南.
Giống như người dân Đảo Lớn kỷ niệm lễ trưởng thành, chúng tôi cũng kỷ niệm ngày đặt tên của các thành viên trong gia đình. Thói quen của mỗi gia đình sẽ hơi khác nhau một chút, nhưng quá trình thực hiện thì đều giống nhau: chuẩn bị đồ ngọt và mỗi phụ huynh sẽ tặng một món quà. Thế là tôi nhận được bảy món quà, hầu hết đều đã thất lạc, chỉ có chiếc vòng cổ do cha Cormoran tặng là vẫn còn nguyên vẹn vì thường xuyên được đeo, nó đã cùng tôi đi đến tận tảng đá hoang vắng này. Tôi quấn chiếc vòng cổ quanh cổ tay để có thể nhìn thấy khi viết, điều đó khiến tôi bớt cô đơn hơn một chút.
Hôm qua tôi mới chuyển da thú và gối đến phòng thư tịch, ở đấy ấm áp hơn, căn phòng bằng đá sáng sủa hơi chìm xuống đất, tránh gió lạnh tốt hơn phòng ngủ bên cạnh. Cách bài trí của căn phòng có phần giống căn phòng mà chúng tôi đã sống một thời gian ngắn ở Quần đảo phía Nam: rộng rãi nhưng được trang trí sơ sài, có bàn làm việc và ghế bành, phần còn lại của không gian chứa đầy kệ và tủ. Tôi ngồi dưới giếng trời, từ bình minh đến hoàng hôn, có rất nhiều kỷ niệm, không biết có viết ra được một nửa hay không.
Thỉnh thoảng tôi lại ra biển vào sáng sớm, khi trời chưa sáng hẳn, những ngọn núi lửa phía xa sẽ hiện rõ hơn, những đám lửa giận dữ cuồn cuộn sau những đám mây đen. Lần nào tôi cũng mong sẽ có một chiếc thuyền xuất hiện, nhưng cho đến hiện tại - vẫn chẳng thấy đâu.
——
Hôm nay tôi đã lục lọi hết các tủ, cuối cùng cũng tìm thấy một bộ hoàn chỉnh của "Biên niên sử về những ngọn núi lửa", tôi đã cười như điên và phải dựa vào tủ để thở. Để có mặt ở đây, cho đến thời điểm này, tôi không thể bỏ được bộ kinh văn tôn giáo cực kỳ nhàm chán này. May mắn thay, trong tủ sách còn có "Tuyển tập thơ về các hòn đảo" do Quần đảo phía Nam biên soạn, với bản dịch sang ba thứ tiếng. Khi muốn thoát khỏi những suy nghĩ, tôi ôm cuốn sách này và cuộn tròn trên giường. Cuốn "Tuyển tập thơ" này rõ ràng không được thiết kế để đọc hàng ngày, nó được đặt trong một chiếc hộp gỗ đặc biệt, bọc trong một chiếc bìa da tẩy trắng, ngoài ra còn có trang trí bằng kim loại ở gáy và hai mặt của cuốn sách. Nó khá nặng, nếu chẳng may bị va vào ngực thì sẽ để lại những vết bầm nhỏ màu đỏ như máu.
Trong cuốn sách này, tôi đã đọc "Thủy thủ kì lạ Gotta". "Gotta" trong ngôn ngữ của Quần đảo phía Nam có nghĩa là "mực", toàn bài thơ được sáng tác bằng nhịp trống và múa, trong sáng, ngắn gọn, đầy vần điệu xảo quyệt, và sẽ thú vị hơn nếu hát bằng giọng Quần đảo phía Nam. Đó là phiên bản mà chúng tôi đã nghe, được trình bày bởi một cặp nhà thơ du hành. Người đàn ông đến từ Quần đảo phía Bắc, mái tóc và lông mày màu xám mang tính biểu tượng của anh ta có thể được nhìn thấy rõ ràng ngay cả khi nhìn từ xa. Anh ta chơi trống lắc. Nữ thi sĩ thì rất có thể đến từ Đảo Lớn hoặc gần đó, với đôi mắt nâu sẫm và mái tóc đen. Cô hát bằng ngôn ngữ của rừng rậm, và khi cốt truyện tiến triển, cô búng ngón tay và biến làn khói trắng dày đặc từ lư hương thành những con cá heo đang nhảy, những con mực có xúc tu vẫy, những con hải âu và những người đàn ông nhỏ bé chèo thuyền, khiến khán giả vỗ tay bật cười tán thưởng. Đây khó có thể coi là phép thuật, chỉ có thể nói là một trò lừa đường phố để thu hút khách hàng, nhưng nếu cô ấy làm điều này ở các hòn đảo phía bắc, "Đội tuần tra Tuyết" mặc đồng phục sẽ sớm đến trục xuất những người biểu diễn táo bạo này, và nếu họ tìm được cơ hội đút lót một ít tiền, đội tuần tra có thể sẽ tha cho trống lắc và đàn lia của họ, nhưng không có ngoại lệ, những người bị buộc tội là "pháp sư" sẽ bị dồn lên thuyền, vứt trên những tảng đá gần đó, cách duy nhất để rời khỏi những tảng đá đó là thuê thuyền đánh cá. Những người đánh cá lảng vảng quanh các tảng đá như những con kền kền tuyết, chờ cướp những đồng tiền cuối cùng từ túi của các linh hồn tội nghiệp này. Tuy nhiên, với phép thuật đã tuyệt chủng ở phương Bắc, công việc kinh doanh này không hề dễ dàng thực hiện.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/Edit] Tuhfa (END)
Short StoryTác giả: vallennox Edit: josee Nguồn raw: Trường Bội Tình trạng bản gốc: đã hoàn thành (25 chương + vĩ thanh) Tình trạng bản edit: đã hoàn thành Thể loại: theo phong cách phương Tây, ngôi thứ nhất, chủ thụ, kì ảo, 1x1, OE. Giới thiệu (Trích đoạn)...