Tôi thức cả đêm, không hề mệt mỏi, vô cùng tỉnh táo vì sợ có người đến rạch cổ mình vào lúc nửa đêm hoặc làm điều gì đó tồi tệ hơn. Sau khi ánh nắng lọt qua khe hở trên tấm vải đen, tôi cố kêu cứu và lắng nghe những âm thanh bên ngoài nhưng chẳng có gì ngoài tiếng chim hót và tiếng côn trùng kêu yếu ớt.
Đây là nơi nào trong rừng? Có lẽ nó ở đâu đó phía đông con suối, không xa nơi Aganon và tôi đã hái nấm. Bởi vì những kẻ bắt giữ tôi đã dẫn tôi lên một con dốc ngắn, và đâu đó trên đường đi tôi đã nghe thấy tiếng kêu ríu rít của những con gà gô nhỏ màu xanh lá cây, những con chim cỏ xanh có âm thanh thô ráp này chỉ trú đông ở một nơi, đó là trong những bụi cây rậm rạp xung quanh con suối. Nếu thời tiết rất lạnh, mọi người sẽ đến đây đốn củi, nhưng mùa xuân đã đến gần đến nỗi khó có ai có thể đi bộ đến đây.
Tôi quấn các ngón tay của mình bằng một dải vải và từ từ đào hòn đá nhô ra khỏi đất. Nó lớn hơn tôi nghĩ và có thể dùng làm vũ khí nếu cần thiết. Tôi dùng nó để tiếp tục đào đất, tìm kiếm những tảng đá sắc bén hơn, nhưng tất cả những gì tôi tìm thấy chỉ là rễ cỏ, rễ cỏ và rất nhiều rễ cỏ.
Có lúc vào buổi chiều, tôi ngủ quên, tựa lưng vào vách hang, bám chặt vào đá, tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng bước chân. Một góc tấm vải đen được vén lên, một thùng gỗ chứa đầy nước ngọt từ sợi dây treo xuống, trong nước có vài miếng trái cây sấy khô trôi nổi. Tôi chưa kịp nói gì thì sợi dây đã bị cắt, tấm vải được đặt lại chỗ cũ, tiếng bước chân xa dần, nghe như có hai người.
Nếu những người này không phải đang tìm cách đâm tôi vào tổ ong bằng giáo của họ thì họ muốn gì? Có thể họ định bắt tôi, còn sống, thú nhận trước công chúng một tội ác mà tôi không phạm, và có thể dùng nó để tống tiền cậu. Hoặc có thể kẻ bắt cóc đã lên kế hoạch giết người nhưng lại mất can đảm vào phút cuối, lao vào cãi vã nên không biết phải làm gì với tôi. Tôi ăn trái cây sấy khô đã bị ướt sưng tấy và không uống nước, không biết khi nào mới đến lần giao đồ ăn tiếp theo, nhất định phải tiết kiệm nước ngọt.
Ngày hôm sau tôi chuyển sang nơi khác và tiếp tục đào, tôi tìm thấy thêm nhiều rễ cỏ và một số mảnh vỏ sò, chúng rất giòn và dễ vỡ khi ấn vào. Tôi ăn miếng trái cây khô thứ hai, uống hai ngụm nước rồi đào sâu hơn. Buổi tối trời bắt đầu mưa nhẹ, tôi đang định nghỉ ngơi thì có thứ gì đó sắc nhọn làm xước ngón tay tôi, đó là một mảnh gốm, có thể là một phần của bình nước, không biết bao nhiêu năm trước đã có một người lạ vô tình làm vỡ chiếc lọ, tình cờ chiếc lọ lại vỡ ra mảnh có cạnh sắc nhọn này. Tôi lấy nó ra, giữ nó giữa hai đầu gối và cứa đứt sợi dây trói cổ tay tôi.
Tôi ngay lập tức cố gắng leo lên. Dùng mảnh gốm và đá để đào một chỗ lõm nhỏ, vừa đủ lớn cho ngón tay và bàn chân trước của mình sử dụng. Tuy nhiên, mưa càng lúc càng nặng hạt, nước đổ xuống như thác, đất dường như đã tan chảy khiến nó trơn trượt và không thể bám vào được. Nước nhanh chóng ngập đến bắp chân tôi, tôi phải đứng cầu nguyện cho mưa tạnh, cho dù vị thần nào nghe thấy thì cũng không có ai đáp lại.
Qua một đêm, nước đọng biến thành bùn dày, từ từ khô đi và cứng lại, tạo thêm một tầng mới cho hố đất nhỏ bé của tôi. Xô đã đầy nên tôi cho phép mình uống thêm vài ngụm nữa. Chỉ còn năm quả khô, trong đó có ba quả mâm xôi to bằng móng tay. Tôi cuộn tròn lại và ngủ thiếp đi, dự định sẽ thử leo lên vào ngày hôm sau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/Edit] Tuhfa (END)
Short StoryTác giả: vallennox Edit: josee Nguồn raw: Trường Bội Tình trạng bản gốc: đã hoàn thành (25 chương + vĩ thanh) Tình trạng bản edit: đã hoàn thành Thể loại: theo phong cách phương Tây, ngôi thứ nhất, chủ thụ, kì ảo, 1x1, OE. Giới thiệu (Trích đoạn)...