16. hydrocodone

103 13 0
                                    

"Y..Yuna à.."

Đêm hôm đó Ryujin đến gặp Shin Yuna. Làm tình xong, Ryujin ngồi hút thuốc bên cạnh cửa sổ. Sau đó Shin Ryujin nói với cô, chúng ta dừng lại đi.

Yuna hoàn toàn bất ngờ, cô cứ nghĩ mình đã giúp Ryujin thoát khỏi sự ám ảnh đối với Hwang Yeji, rằng em đã hoàn toàn tự do để ở lại bên mình.

"Tại sao?" Yuna hỏi

Ryujin vẫn im lặng hút thuốc

"Vì Hwang Yeji sao?"

"Không phải, vì chị muốn em được yêu"

Yuna không hiểu Ryujin đang nghĩ điều gì, có lẽ người này muốn có một khoảng thời gian tĩnh lặng.

"Em có thể đợi..."

"Đừng." Shin Ryujin cắt ngang "Hãy yêu một người xứng đáng"

Ryujin chân thành nhìn Yuna nói, tông giọng vừa thê thảm vừa uất ức

"Tối nay chị vừa bị một người từ chối sau ngần ấy năm chờ đợi, chị biết cảm giác đó kinh khủng tới mức nào. Chị không muốn biến thành người đó, không muốn nhận thêm sự căm ghét nào nữa. Cho nên, dừng lại nha."

Cảm xúc của Ryujin không khác gì một mớ hỗn độn. Em cần thời gian để tái khởi động, không yêu đương, không cặp kè, chối bỏ mọi tình cảm trên đời để trái tim có thể yên tĩnh trở lại.

Shin Ryujin nghĩ, đối với Yuna, hoặc bất cứ ai đi chăng nữa, đó là điều ít tàn nhẫn nhất mà em có thể làm.

___

Một giờ hơn giật mình tỉnh giấc.

Ryujin tưởng trời đã sáng, thế nhưng xung quanh vẫn tối om. Dù làm cách nào cũng không ngủ lại được, vậy là em đành ngồi dậy. Ryujin bật tất cả đèn trong phòng lên, mở cửa thông ra ngoài phòng khách, tiến ra ngoài ban công. Ban công được bài trí với nhiều chậu hoa nhỏ, được treo lủng lẳng trong một góc hoặc xếp sát vào mép tường. Thỉnh thoảng, em sẽ nhổ mấy khóm hoa cũ trong chậu để thay giống mới. Luôn cố gắng làm việc này khi rảnh rỗi.

Bởi vì, chỉ khi Shin Ryujin cảm nhận rõ rệt mình là một nhân tố tác động tới diện mạo của cảnh vật xung quanh, lúc ấy mới có được cảm giác tồn tại.

Hoa đang trồng là hoa tóc tiên. Một vẻ đẹp dịu dàng, không phô trương nhưng đầy quyến rũ. Loại hoa này hấp thụ khí độc khá tốt, luôn đem lại cho căn nhà cảm giác trong lành. Ryujin có một tật xấu là hút thuốc, không thường xuyên nhưng mỗi lần hút đều rất nhiều. Nên khi trồng loại hoa này, em mong nó sẽ hấp thụ khói thuốc để không làm phiền Chaeryeong đang ở chung nhà, và hơn hết, một bầu không khí tốt sẽ giúp cho tâm trạng khỏe mạnh hơn.

Cây đã hơi héo rồi.

Ryujin đeo bao tay vào, vén mấy cái lá lên, sau đó tóm lấy phần thân gần với gốc nhất. Một, hai...tự nhẩm đếm trong đầu như vậy. Sau đó nhắm mắt, kéo mạnh một cái.

Đất vãi ra sàn nhà, xác cây cũng bị Shin Ryujin ném nằm la liệt dưới đất, mang vẻ héo rũ buồn bã. Ryujin có thể thấy được linh hồn của nó đang từ từ bay lên, tan biến vào không khí. Có lúc em nghĩ, thực vật là loài không có hơi thở. Bởi vì việc hô hấp của chúng quá mức tịch mịch. Âm thanh như thể tiêu biến. Vì thế, không ai có thể biết được nỗi khổ đau của chúng.

•Ryeji• orange girlNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ